20

471 6 0
                                    

Quý Chính Tác ôm cậu xuống, đè cậu ra hôn, mặn ướt lên men trong khoang miệng hắn hiểu rõ, giống như trộn lẫn thuốc độc kích dục, cậu rên thoải mái đến toàn thân run sợ, nhắm hai mắt nghẹn ngào. Quý Chính Tác ngậm môi cậu mút liếm nặng nề, đầu lưỡi bị hút ra ngoài, sau đó không khép lại miệng được, nước miếng chảy đầy cằm cậu.

Hai chân cậu mềm nhũn dang rộng, quy đầu Quý Chính Tác thô to cứng rắn ma sát qua lại giữa khe thịt hở giữa chân cậu, đang lúc nắm phần thân nặng trĩu hung ác vỗ vỗ trên âm thần sưng vù, huyệt non dính dính ẩm ướt mỗi lần bị tính khí đập xuống một cái roi nặng nề, Phương Yểu An giống như bị điện giật, run rẩy rên khóc một tiếng.

Hắn xấu xa hưởng thụ Phương Yểu An mờ mịt hoảng sợ này, nắm tính khí to lớn, không ngừng đâm trên âm đế to mập cứng rắn để chuẩn bị, đem Phương Yểu An thoải mái đến ngón chân cuộn tròn ga trải giường, cả người run rẩy, miệng kêu xuân, "Ô, đừng, thật sướng."

Hắn đắc ý bực bội một tiếng, môi từ trán thấm đầy mồ hô của Phương Yểu An dời xuống, liếm mí mắt cậu, hôn lỗ mũi cậu, lại nhẹ nhàng ngậm liếm môi cậu một lần nữa, dương v*t đẩy hai cánh hoa môi ướt mềm ra, môi dán trên môi Phương Yểu An vuốt ve qua lại, thông báo cho cậu, "Tiểu An, anh vào nha."

Nói xong, hạ thân đâm một cái thật sâu, vạch đường chật hẹp bên trong ra, chậm rãi cắm vào nơi sâu nhất, Phương Yểu An theo hắn đi sâu vào, ưỡn thắt lưng lên đón. Thứ đồ kia vừa thô vừa nóng, như cây gậy lửa sắt, kéo căng lấp đầy bên tỏng cậu, sắp phồng mở, tất cả ham muốn những ngày qua chất chứa bên trong người cậu không được phát tiết, theo cây thô to kia ghim vào, đều bị nặn ra bên ngoài cơ thể, toàn thân cậu như tràn đầy, dư đủ, thấp hèn cảm thấy thỏa mãn.

"Ô, thật lớn." Cậu nghiêng đầu thỏa mãn thở ra một hơi dài, đưa tay đi xuống, mò đến nơi hai người giao hợp dán chặt, bao túi Quý Chính Tác vừa căng vừa to, tích trữ đầy nam tinh. Cậu lau d*m thủy chảy xuống theo đường khe mông, chất lỏng nóng bỏng cọ sát trên miệng huyệt cậu, trong cổ họng phát ra ham muốn cấp thiết, ngực phập phồng mạnh mẽ, "Nhanh lên chút, nhanh lên."

Quý Chính Tác bình tĩnh, đè cậu ra làm, nắm mắt cá chân trắng nhỏ xách lên, hôn giữa hai chân cậu hai cái, thả trên vai, eo dùng lực, hung ác đâm vào âm đ*o cậu.

Hắn bị kẹp đến trước mặt tối sầm, hừ một tiếng, tay giữ hai bên Phương Yểu An, dùng sức đâm mạnh, lúc rút ra kéo theo một vòng thịt huyệt tao đỏ, còn quấn lấy hắn không chịu buông ra.

Phương Yểu An giống như thể xác cùng linh hồn đều bị hắn rút ra, thân thể đi theo cũng ưỡn thẳng lên, bàn tay che miệng mình, khóc không thành tiếng, chật vật lại thấp hèn giang hai tay hướng về phía hắn cầu hoan, "Ô, đừng ra ngoài, đừng, đi vào đi, em muốn..."

Quý Chính Tác từ trên cao nhìn mặt cậu ý loạn tình mê, bỗng nhiên sinh ra một cảm xúc sảng khoái khó có thể dùng lời diễn tả được, thật giống như trong khoảnh khắc đây hắn thống trị toàn bộ người dưới thân này, ở trên giường, hắn để cho cậu khóc, khiến cậu cười, hắn hung ác đỉnh vào một chút, ngay lập tức cậu sẽ há miệng run sợ không ngừng, hắn rút ra một ít cậu sẽ khóc lóc nói em muốn, dáng vẻ dâm loạn phóng đãng, có lẽ rời xa cây dương v*t kia sẽ chết. @@

Nam Lân Cẩm lýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ