Chết đi!!!!!!!!!
Lưỡi kiếm đã kề sát rồi. Quân Cẩm Y Vệ và Quan Võ cố chạy đến nhưng không thể nào chạy đến kịp với tốc độ quá nhanh đó...
Bệ Hạ!!!!!!! Điện Hạ!!!!!!!!!!!!
Tiếng chém xé toạc cả không gian, đôi mắt lam biếc mở to ra...Cả triều đường như chìm vào thế bất động trong vài chục miểu....
Đôi mắt lam biếc vô tình rơi giọt lệ, lăn dài xuống bên gò má trái... Là giọt nước mắt của Seihito... Lưỡi đao của Giyuu đã đỡ lấy đòn kiếm thành công...nhưng chiếc mặt nạ Oni đã bị lực chém cực mạnh đó làm cho nứt vỡ ra...Chiếc mặt nạ rơi xuống đất sau đó nứt làm nhiều mảnh...Để lộ ra chân dung thật sự của Giyuu...
Trên Daruma mở to mắt, há hốc mồm...
Không....không thể nào...ngươi... gương mặt này...sao có thể....!!!!!?
Hắn bị Giyuu mất văng vũ khí và bị tung một cước bật bay ra xa vài bước dài...
Chẳng riêng gì Daruma, cả quân sĩ, rồi đến cả Cẩm Y Vệ, Quân võ trong triều đường...Cả Seihito đều bất ngờ và nhạc nhiên khi nhìn thấy gương mặt của Giyuu...
Seihito mở to mắt...
Gương mặt...của khanh....sao lại... Giống y hệt như của Trẫm.???
Không lẽ...
Seihito nói xong, ngày lập tức như muốn kiểm chứng điều gì đó...Luồng tay ngay vào khuôn giáp ngực của Giyuu cầm được thứ gì...Là một chuỗi dây chuyền Long Thạch chạm khắc tinh xảo...
Đây...đây không phải là Long Thạch Phù mà Mẫu Phi đã tặng sao...Hoàng tỷ Trẫm có một cái...Trẫm cũng có một cái... Cái này...làm sao ngươi có!!!?
Câu hỏi đó như càng muốn thêm chắc chắn hơn nữa những gì mà Seihito đã nghĩ...
Giyuu đưa đôi mắt lam biếc của mình mặt nhìn thẳng vào đôi mắt lam biếc kia của Seihito...
Bẩm...Bệ Hạ...Thần đã được đeo chuỗi Long Thạch Phù này tự lúc còn nhỏ... Đến khi lớn, Thần cũng không biết ai đã tặng nó cho thần nữa...Mẫu phi và Phụ Vương thần không phải là người đã tặng...
Thần đã hỏi rất nhiều nhưng họ lại cố tránh nó đi...nên thần cũng không biết...
Bệ Hạ!!!!
Giyuu và quan võ, Cẩm Y Vệ phát giác, rằng Seihito đang cởi chiếc áo Hoàng bào ra, rồi bộ y phục trắng để lộ ra cơ ther rắn chắc mà đấng nằm nhi nào cũng mơ ước có được...Một hình xăm với vệt hoa văn gợn sóng nước cuộn trào...
Giyuu ngạc nhiên thay...chẳng nói gì nữa, chàng ta tháo ngay tấm áo tướng giáp ra rồi bộ phục, để lộ ra cơ thể của mình...là hình xăm y hệt như của Seihito mà một người là bên trái ngực một người là bên phải ngực...
Tất cả các quan đại thần lúc này mới thật sự có một màn bất ngờ mà họ chưa từng thấy được từ trước đến nay, thật sự là bất ngờ của Từ Quốc.
Bên trái ngực...*nghẹn ngào*...đúng là bên trái ngực rồi...
Seihito rơi giọt nước mắt nhìn về phía của Giyuu...
Đã 20 năm nay...người mà ta thân thiết nhất, coi trọng nhất, luôn luôn là cánh tay phải đắc lực của ta...
Không ngờ...lại chính là Đệ đệ ruột cùng mẹ sinh ra của ta....
Giyuu rơi nhẹ dòng nước mắt theo, nhìn về phía của Seihito...
Bệ Hạ....Hoàng Huynh.....
Giyuu nhắm chặt mắt, chàng quỳ gối xuống hành lễ trước mắt đường huynh đã chia cắt suốt bao năm nay... Seihito nghẹn ngào, chàng cũng quỳ xuống trước mặt người đệ đệ...Tất cả các quan thần đều xúc động vì cuộc tương ngộ này...
Tiểu Hoàng Tử năm xưa cho là tử nạn trong hoả hoạn lại chính là đương kim Thủy Vệ Vương...đường đệ của đương kim Hoàng Đế Từ Quốc...trong bị kịch lại loé lên hy vọng...
Trẫm không ngờ...Đệ lại chính là đường đệ của Trẫm...Giyuu....
Giyuu gật đầu...
Hoàng huynh...Thật tốt quá rồi...cuối cùng hai chúng ta đã có thể tương ngộ....
--------------------------
BẠN ĐANG ĐỌC
[烕鬼の刃][GiyuShino]劫劫与你(Kiếp Kiếp Bên Người)
Non-Fiction...Tiền truyện của "Lạc Nhau Có phải muôn đời"