Cậu nói xong, lúc này mới đi ra ngoài, sau khi đi khỏi văn phòng đột nhiên thả lỏng.
Trong phòng, Tô Mạn mãi lâu sau mới hoàn hồn - "Nó..." Đúng là không thể tin được, xoay mặt nhìn La Nhất Châu, "Nó có ý gì?"
"... Ý là yêu con đó."
"Mẹ, mẹ tự suy nghĩ một lát đi."
Anh bỏ Tô Mạn lại, nhanh chân đuổi theo, đuổi tới ngoài thang máy đẩy cửa thang đang đóng lại, bên trong đầy nhân viên, Dư Cảnh Thiên đứng ở chính giữa, giật mình nhìn anh.
"Những lời em vừa nói..." La Nhất Châu chặn cửa, "Đều là thật lòng à?"
"Thật."
La Nhất Châu dang hai tay, tư thế rất rõ ràng, Dư Cảnh Thiên kinh ngạc mấy giây, không chắc chắn lắm mà đến gần một chút, khi khoảng cách chỉ còn một nắm tay thì được ôm lấy thật chặt.
Tim gan cậu tê dại, nhỏ giọng thẳng thắn - "Thật ra lúc nãy em sợ muốn chết luôn..."
La Nhất Châu cười bên tai cậu, nói cậu vẫn còn có chút lương tâm.
Một đám nhân viên trợn mắt ngoác mồm từ nãy giờ, muốn nhìn lại không dám nhìn, dùng sức chen chúc về phía sau, chỉ lo ảnh hưởng đến tổng giám đốc ôm ấp người yêu. Cách đó không xa bên trong hành lang, Tô Mạn và La Bình cùng đuổi theo ra tới, nét mặt đỏ bừng, cãi cọ chỉ trích lẫn nhau, nhìn đứa con em/anh dạy dỗ kìa!______________________
Tiếng gõ cửa, tay La Nhất Châu nắm con chuột lung lay một chút, từ khi bị Tô Mạn bắt gặp "Xuân tình văn phòng", bây giờ anh vừa nghe thấy tiếng gõ cửa liền phản xạ có điều kiện.
"Vào đi."
Người tới là trưởng bộ phận quảng cáo, họ Lưu - "Tổng giám đốc, trưa nay tổng giám Vương của Astro đến họp, thương thảo cụ thể về hợp đồng tài trợ, anh có tham dự không?"
La Nhất Châu vẫn nhìn chằm chằm màn hình - "Tổng giám Vương?"
"Vâng, tổng giám bộ phận quảng cáo của Astro." Trưởng phòng Lưu trả lời, phân tích đề tài, "Sau khi kí cam kết, việc này vẫn luôn là tổng giám Vương tiếp xúc với tôi, vị tổng giám Dư của bộ phận thiết kế hôm nay không có tới, tôi nghe nói, bởi vì tổng giám Dư phụ trách show thời trang, cho nên đến ngày ký hợp đồng mới tới."
La Nhất Châu vểnh tai nghe, nghe xong còn giả vờ - "Tôi có hỏi cậu không?"
"Là tôi nhiều lời."
"Cậu chủ trì cuộc họp là được, tôi không tham dự. Đúng rồi... Hôm nào ký hợp đồng?"
"Theo như tiến độ, thì là một ngày trước khi nghỉ."
Ký xong hợp đồng là nghỉ tết, chưa tới hai ngày là giao thừa, La Nhất Châu "Ừm" một tiếng - "Đi đi." Đối phương quay người, anh liếc mắt nhìn tấm lưng kia một cái.
Cái công ty này bây giờ làm việc là sẽ phỏng đoán, có liên quan đến Dư Cảnh Thiên liền ngóng ngóng báo cáo. Cũng không trách người khác được, anh ở trước mặt mọi người mà ôm ấp Dư Cảnh Thiên, phỏng chừng đêm đó đã truyền khắp FD, nhân viên lén lút tám chuyện.
La Nhất Châu mười bảy tuổi đã dám to gan công khai tính hướng, hai mươi bảy tuổi trước mặt mọi người ve vãn tình nhân, nhìn nho nhã lễ độ lịch thiệp, thật ra anh chẳng sợ ai, càng không để ý, trong xương tủy vẫn luôn có chút bồng bột.
Điện thoại vang lên, là Dư Cảnh Thiên, cuộc điện thoại đầu tiên trong tuần này. La Nhất Châu bắt máy, giọng trầm, điệu bộ cũng dễ nghe - "Alo, có gì không?"
"Mấy ngày nay gió to hạ nhiệt độ, coi chừng cảm lạnh.""Hóa ra là thông báo gió to, anh tưởng là em thông báo em đã về Canada cơ đấy."
Dư Cảnh Thiên vui mừng, cậu biết La Nhất Châu tại sao cáu kỉnh, hôm đó cậu hùng hồn với Tô Mạn lắm, kết quả sau đó im hơi lặng tiếng. Cậu thăm dò hỏi - "Anh giận hả?"
"Em thấy thế nào?" La Nhất Châu hỏi ngược lại, "Là ai nói tiếp tục theo đuổi anh, cầu xin anh quay lại hả?"
"Là em là em."
"Là ai nói là về công về tư đều sẽ tiếp tục liên hệ? Thực tế thì sao, đưa canh cũng lén lén lút lút, còn nhờ bảo vệ giao, sao em không gửi chuyển phát nhanh luôn đi? Công sự giao tất cả cho bộ phận quảng cáo, hỏi cũng không hỏi, đến cũng không đến, em đối xử như thế với nhà tài trợ của em? Kim chủ của em? Ấy... của em?
"Ấy là gì?"
"Tự mình lĩnh hội đi." La Nhất Châu đẩy con chuột ra, "Anh tin vào sự không đàng hoàng của em."
"Cũng không thể chỉ trách em được, hôm đó trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, còn có ba mẹ anh, anh ôm em, ôm xong anh rút lui, anh vừa ngầu vừa lạnh lùng, em thiếu chút nữa ở trong thang máy ngượng muốn độn thổ luôn!"
Lúc này nghĩ lại da mặt cũng nóng lên, Dư Cảnh Thiên tố khổ - "Tất cả mọi người nhìn lén em, đánh giá em, trên trán như là viết —— Đối tượng yêu đương với tổng giám đốc!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Phong Dư Đồng Châu] Người Yêu Cũ Muốn Quay Lại Với Tôi
FanfictionĐây là Phần 2 diễn biến tiếp theo của Mối tình đầu của mùa hạ. Bạn nào yêu thích Mối tình đầu của mùa hạ hãy đón xem diễn biến tiếp theo của chuyện tình ngang trái giữa La Nhất Châu và Dư Cảnh Thiên.