Chương 33.

1.9K 201 19
                                    

HAMIstore
=*=*=*=*=

Sắc mặt Cao Viễn Hạ như thường, hơi thở đều đặn, đang đầy mặt nghi hoặc nhìn chằm chằm người ngồi bên cạnh.

Trên mặt Chu Huy đầy nước mắt, ẩm ướt, rõ ràng cảm nhận được khí tức của đối phương lướt qua gò má, nhưng cậu vẫn không dám chắc.

Cậu nhìn chằm chằm người đột nhiên cử động trước mắt, qua một lúc lâu não vẫn không thể hoạt động lại, người này hiện tại rốt cuộc là đã chết hay còn sống?

"Em đang làm gì?"

Cao Viễn Hạ hỏi lại.

Chu Huy không trả lời, chỉ đưa tay sờ sờ thân thể anh, còn để ngón tay dưới mũi Cao Viễn Hạ kiểm tra.

Ngoại trừ cơ thể vẫn lạnh như cũ, có vẻ như....thật sự có hô hấp!

Cao Viễn Hạ để mặc Chu Huy động tay động chân trên người mình, chỉ yên lặng nhìn vẻ mặt quái dị của cậu, cuối cùng dường như thực sự không nhìn được nữa, dùng tay lau qua nước mắt và mồ hôi trên mặt cậu, nói: "Sao em như vừa khóc tang vậy, nước mắt nước mũi tèm lem?"

Chu Huy: "...." cậu vừa rồi thật đúng là khóc tang.

Hai má được bao phủ bởi nhiệt độ quen thuộc, Chu Huy có chút không dám tin tưởng.

Sao có thể?

Bộ thi thể mấy phút trước còn lạnh băng không có hô hấp, hiện tại lại sống sờ sờ ngồi dậy, không chỉ nói chuyện, còn sờ mặt cậu, tất cả đều như bình thường. Chu Huy không khỏi nghi ngờ vừa rồi chính mình vẫn còn ở trong mộng, căn bản chưa tỉnh lại, cậu áp sát Cao Viễn Hạ, cẩn thận nhìn anh. Nhìn gương mặt quen thuộc trước mắt, chợt nảy ra một suy nghĩ, nếu đây mới thật sự là mộng, mà trong hiên thực Cao Viễn Hạ đã chết rồi, vậy cậu tình nguyện vĩnh viễn không tỉnh lại.

Cao Viễn Hạ xoa nhẹ làn da dưới lòng bàn tay, mặc dù ẩm ướt lạnh lẽo nhưng lại có một loại hấp dẫn không thể giải thích, khiến người không muốn buông tay. Chu Huy không chán ghét sự thân cận của anh, ngược lại còn có chút lưu luyến, cậu cọ mặt vào lòng bàn tay anh, giống như mất đi mà tìm lại được, khiến khóe miệng anh bất giác cong lên, trong mắt lộ ra ánh sáng dị dạng.

Cao Viễn Hạ càng tham lam hơn, lợi dụng tình thế kéo người nào đó vào lòng, ấn đầu đối phương vào trong ngực, bàn tay vỗ nhẹ sau đầu, nhẹ giọng hỏi "Gặp ác mộng à?"

Chu Huy tựa trán vào ngực anh, cảm nhận độ ấm của đối phương, suy nghĩ một chút, do dự nói: "Không phải mộng, vừa rồi, tôi phát hiện anh giống như đã chết."

"Đã chết?" Cao Viễn Hạ bị cậu chọc cười: "Vậy tôi hiện tại là thứ gì?"

Chu Huy nghiêm túc: "Tôi chắc chắn, anh vừa rồi đã không còn hô hấp!"

Anh trai của bạn gáiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ