Chương 14 : Cậu nhóc xưa

1.4K 116 14
                                    

"Giống một động vật nhỏ lông xù xù ngoan ngoãn đáng yêu."

Tan học, Nhan Mộ bước ra khỏi lớp.

"Nhan ca." Tạ Cừu gọi hắn lại hỏi, "Bữa tối cậu tính ăn cái gì?"

Cùng lúc đó, di động rung lên, tin nhắn Giang Tri Hỏa nhảy ra không ngừng.

Nhan Mộ rũ mắt.

Giang Tri Hỏa: Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên.

Giang Tri Hỏa: Ở Trạng Nguyên chờ cậu!

Giang Tri Hỏa: Cho cậu năm phút, không đi ra tôi sẽ xông đến!

Nhan Mộ ấn tắt màn hình, không trả lời, nói với Tạ Cừu nói: "Ăn tạm chút gì đó, cần lấy cái gì cho cậu?"

"Không cần, không cần." Tạ Cừu cũng không dám để Nhan ca đưa, mỗi lần đưa đều có thể bị ánh mắt một đám nữ sinh giết chết, "Tôi đi chen chúc ở nhà ăn là được!"

Ngoài cửa trường Nhất Trung có một con phố , mỗi khi đến giờ ăn liền sẽ có một dãy dài các quầy hàng được bày ra, chen đầy học sinh ra ngoài kiếm ăn. Trước mỗi trường cấp 3 luôn có vài cửa hàng đặt tên là "Trạng Nguyên" hoặc là các loại trường nổi tiếng, "Trạng Nguyên" theo như lời Giang Tri Hỏa là một tiệm trà sữa, vị trí khá tốt, ở giữa đường phố, cách hẻm nhỏ với các cửa hàng khác.

Nhan Mộ đi đến cửa "Trạng Nguyên" mà vẫn chưa thấy được người, click mở WeChat đang chuẩn bị hỏi lại bị một bàn tay túm vào bên trong một hẻm nhỏ.

Mùi hương rượu nguyên chất nồng nặc từ trong ngõ nhỏ tràn ra, Giang Tri Hỏa đứng phía sau ôm lấy eo Nhan Mộ, ỷ ở bên gáy hắn, phía sau lưng căng thẳng.

Hít tin tức tố vài lần mới bình tĩnh lại, Giang Tri Hỏa dỗi nói: "Sao cậu chậm vậy?"

Nhan Mộ chậm rãi thả tin tức tố, chờ anh tốt hơn chút nói: "Tôi cũng không bay được." Sau đó hắn dừng một chút, cúi đầu nhíu mày hỏi, "Cậu đang làm gì ở đây?"

"Hả?" Giang Tri Hỏa giơ tay, ngửi ngửi trên tay áo, có mùi rượu và mùi khói thuốc bám vào.

Giang Tri Hỏa thản nhiên nói: "Hút thuốc uống rượu đó, giáo bá chúng tôi thích nhất là tụ tập với một đám lưu manh ngồi xổm ven đường làm màu."

"......" Nhan Mộ thật sự không biết nên nói cái gì, chỉ muốn kết thúc thật nhanh, trực tiếp giữ chặt gáy Giang Tri Hỏa hôn xuống.

Buổi tối mùa hè vẫn oi bức, trong ngõ nhỏ hẹp hòi có hai thiếu niên đang trốn vào hôn môi nhau, hai cổ tin tức tố hoàn toàn khác đan xen vào nhau, đầu ngõ người đến người đi.

Hôn môi nhiều, hai người đều đã thích ứng, rất mau liền tiến vào trạng thái, đã không cần đồng hồ tính giờ là có thể phán đoán ra gần đến thời gian.

Ba phút sau, hai người tách ra.

Đèn đường vừa lúc sáng lên, ánh sáng ấm màu cam, có chút tối tăm từ đỉnh đầu rọi xuống.

Nhan Mộ đứng ở dưới ánh đèn, ngũ quan như đao khắc bị miêu tả ra vài phần lạnh nhạt, bởi giữa sáng tối mà tạo ra những bóng mờ mờ ảo.

( ĐM/ABO/EDIT)Ở TRƯỚC MẶT TÌNH ĐỊCH A BIẾN O SAU TÔI MANG THAINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ