Chương 10

980 112 3
                                    

Tiết học kết thúc, tiếng trống vang lên, giảng viên vừa bước ra khỏi cửa, cả đám học sinh trong lớp ùa ra như ong vỡ tổ. Liền chạy đến nơi ban công hành lang mà bu kín.

Một thân ảnh từ phía cổng trường đi vào, chàng trai khoảng tầm hai mươi mấy tuổi, dáng người cao ráo, tóc tai gọn gàng, ăn mặc lịch sự tiến vào trong phòng hiệu trưởng.

Sự xuất hiện của người này làm cả trường nháo nhào hết lên, vì người này quá đỗi đẹp trai đi. Từ cách ăn mặc đến những bước đi nhẹ nhàng, toát lên vẻ gì đó sang trọng, quý phái. Có thể nói, người này thật sự giống một chàng hoàng tử. Đặc biệt có nụ cười rất hồn nhiên và trong sáng. Nhưng đâu ai biết được, người đó thật ra đã trải qua những chuyện gì.

Hanbin ở trong lớp, thấy mọi người đều hò reo, hú hét và bàn tán về ai đó, tò mò mà chạy ra xem. Liền đụng mặt phải sáu người kia, vừa thấy bọn họ, Hanbin vui vẻ hỏi.

"Các anh sao lại ở đây? Mà bọn anh có biết cậu trai trẻ ở dưới sân trường lúc nãy không?" Hanbin chỉ tay về hướng sân trường. "Nghe mọi người hò reo quá nên em cũng hơi tò mò.."

Cả đám lắc đầu không biết, chỉ riêng Hyuk là tối sầm mặt, gương mặt chẳng lấy một nụ cười.

"Chẳng qua chỉ là học sinh mới,để ý làm gì, đi ăn trưa trước đã." Hyuk nói xong liền bỏ đi.

Hanbin đưa mắt khó hiểu nhìn bóng dáng của anh khuất dần. Thật kì lạ, cậu đã nói gì không đúng sao? Sao Hyuk lại cư xử kì lạ thế nhỉ? Hàng vạn câu hỏi trong đầu Hanbin hiện lên rồi lại bị tắt đi bởi giọng nói của Hwarang.

"Chúng ta cũng đi đi." Hwarang cười nhẹ quay sang Hanbin, nắm lấy tay cậu mà chạy thật nhanh. Bốn người còn lại cũng đuổi theo sau.

Tới được nhà ăn của trường, cả sáu người đều thở hồng hộc như sắp tắt thở.

Sau khi lấy lại được hơi thở bình thường, bọn họ mới từ từ tiến lại chỗ Hyuk đang đợi. Chỉ thấy trên bàn là đống đồ ăn đã được bày ra sẵn, và cả Hyuk đang ngồi vui vẻ đợi bọn họ. Sắc mặt khác hẳn, tươi tắn, chói lóa hơn, không giống đen thui xám xịt như lúc nãy.

Tất cả mọi người ngồi xuống ghế, mỗi người một dĩa một nĩa, ăn hết món này đến món khác chẳng thiếu thứ gì. Vì là bữa ăn được khao nên ăn rất ngon miệng.

Ra chơi chưa được bao lâu, chẳng mấy chốc đã vào lớp. Sáu người, mỗi người mỗi lớp khác nhau mà vào, còn Hanbin thì được nghỉ tiết vì giảng viên bận, thế nên cậu đi vòng vòng sân trường chơi.

Đang đi ngang qua phòng hiệu trưởng, Hanbin bắt gặp cậu trai lúc nãy ở sân trường, đang ngồi trò chuyện gì đó với thầy. Hanbin tò mò dừng lại, ngó đầu vào hóng hớt xem. Nhưng có điều, chỗ đứng không được thích hợp cho lắm thì phải, nguyên đàn kiến từ đâu bò lên bàn tay bàn chân Hanbin.

"Ui!" Hanbin xắn tay áo lên gãi lia lịa.

"Này, làm gì ở đây vậy?" Đối phương từ phòng hiệu trưởng đi ra, thắc mắc hỏi cậu.

Hanbin giật mình cười gượng gạo, ngước mặt lên nhìn, tay gãi gãi má tỏ vẻ như không biết gì.

"Tô-tôi đi ngang qua thôi, kh-không có gì đâu! Tôi đi đây!." Hanbin xách mông chạy đi nhưng chẳng may bị đối phương nắm tay kéo lại. Mặc cho Hanbin giãy giụa, giằng co mà lôi cậu vào phòng y tế.

-AllBin/Tempest- CÁ CƯỢCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ