- Tức giận...
.
.
.Một tuần nằm viện để theo dõi cũng như tịnh dưỡng sức khỏe cuối cùng cũng kết thúc. Chủ tịch Vương được bác sĩ ký giấy cho xuất viện về nhà nghỉ ngơi thêm, Tiêu Chiến hớn hở nhanh chân đi đón người thương trở về
Ngồi ở trong xe ô tô, cậu cứ quay qua ngó lại xem Vương tiên sinh nhà cậu ngồi trên xe có được thoải mái hay không? Bộ dáng chăm sóc từng chút một như gà mẹ kia làm cho Vương Nhất Bác nhìn vào có chút buồn cười
Hắn đưa tay kéo Tiêu Chiến lại hướng mình khẽ thì thầm bên tai cậu
- Em đừng náo loạn nữa, cứ ngồi yên như vậy. Anh thực sự không sao rồi mà
- Không được, em biết anh vẫn còn rất đau
- Không đau nữa rồi
Vương Nhất Bác trực tiếp ôm Tiêu Chiến trong lòng
- Ngồi yên cho anh ôm như thế này anh mới cảm thấy hết đau
Tiêu Chiến nghe hắn nói như vậy liền ngồi yên không dám động đậy
Vương Nhất Bác mỉm cười ôn nhu khẽ đặt cằm của mình lên vai Tiêu Chiến
- Nghe nói, cuộc phẫu thuật ghép tủy thành công ngoài mong đợi rồi
- Dạ, em cũng có nghe như vậy. Vương lão gia và phu nhân có vài lần qua thăm anh nên nói cho em biết
- Vậy thì tốt
- Tốt rồi thì không được có quan hệ gì nữa, không cho cô ta thường xuyên đưa con gái tới nhà thăm anh
Trong lòng Tiêu Chiến bởi vì ăn giấm nên vẫn còn rất chua, cậu không kiêng nể mà nói ra một loạt suy nghĩ trong lòng mình chọc cho Vương Nhất Bác nghe vào lại cảm thấy buồn cười không thôi và dĩ nhiên hắn cũng gật đầu hùa theo cố ý dỗ dành con thỏ nhỏ trong lòng nhiều chút
- Đúng rồi, nếu sức khỏe không còn gì đáng ngại thì anh cũng không thèm giữ liên lạc với cô ta, cũng không cho mẹ con cô ta tới nhà chúng ta. Nơi đó chỉ có A Chiến làm chủ nên quyết định nằm trong tay em
Tiêu Chiến nghe được lời dỗ dành như thế không khỏi cảm thấy hài lòng, cậu mỉm cười nghiêng đầu qua hôn vào mặt Vương Nhất Bác một cái rõ kêu, sau đó mới lái câu chuyện qua hướng khác, dù sao cậu cũng không muốn Vương tiên sinh nhà cậu mở miệng ra lại nói chuyện về cô Ngô kia nữa
- Vương tiên sinh, anh có muốn ăn gì không? Em gọi cho dì Lý nấu cho anh
- Không cần đâu, ăn như bình thường là được
Trong một tuần dưỡng bệnh trong bệnh viện, dì Lý đã nấu cho hắn không biết bao nhiêu món ăn bổ dưỡng, Tiêu Chiến lại còn ép buộc hắn ăn cho bằng hết nên bây giờ hắn vẫn còn cảm thấy rất ngấy, vừa nhắc đến thôi đã cảm thấy no bụng luôn rồi
Tiêu Chiến không rõ trong đầu Vương tiên sinh đang nghĩ gì, cậu chỉ cảm thấy một tuần qua cậu bồi bổ cho hắn vẫn chưa đủ, vẫn là cố gắng về nhà nói dì Lý nấu thêm vài món bổ dưỡng cho Vương tiên sinh nhà cậu ăn mà thôi
- A Chiến, chờ cho sức khỏe của anh ổn định hơn, chúng ta sẽ tổ chức đám cưới, em thấy thế nào?
- Nghe theo sắp xếp của anh

BẠN ĐANG ĐỌC
(BJYX - END) Bác Sĩ Trái Tim
FanficVương Nhất Bác × Tiêu Chiến Thể loại hiện đại - ngọt sủng - Sinh tử văn - Có H - Kết He Fic chỉ là trí tưởng tượng của tui xin đừng re-up hoặc chuyển Ver. cảm ơn ạ!