- Để tâm...
.
.
.Buổi tối đó, sau khi Vương Nhất Bác dùng xong bữa cơm ngay chiếc bàn ngoài ban công ở lầu hai, Tiêu Chiến liền bưng lên cho hắn một ly trà thảo mộc như thường lệ rồi tự mình dọn dẹp mọi thứ trên bàn xin phép lui xuống
Vương Nhất Bác cầm lên tách trà nóng vừa đưa lên môi nhâm nhi vừa quan sát sắc mặt của Tiêu Chiến
Hắn cảm thấy từ sau khi từ Tiêu gia trở về, thái độ Tiêu Chiến có vẻ rất lạ, rõ ràng hơn có lẽ là không vui. Cậu không nói nhiều, không cong mắt tươi cười vui vẻ như mọi khi mà thay vào đó là dáng vẻ trầm lặng, khuôn mặt của Tiêu Chiến thoáng phần buồn bã
Chỉ ngồi quan sát như vậy thôi, Vương Nhất Bác nhíu chặt chân mày khó chịu... không biết đã có chuyện gì xảy ra với Tiêu Chiến mà hắn chưa kịp biết rồi không?
Lần đầu tiên Vương tổng nổi tiếng băng lãnh lại để tâm đến người bạn đời chưa chính thức của mình như vậy
Thoáng thấy Tiêu Chiến bưng khay thức ăn hắn mới dùng xong ra bên ngoài được một lúc lại nhanh chóng quay trở lại để trải lại chăn nệm cho hắn, Vương Nhất Bác nhìn cậu trầm giọng lên tiếng
- Tiêu Chiến
- Dạ
- Qua đây
Tiêu Chiến không nói gì chỉ gật đầu nhẹ rồi tiến thật nhanh tới đứng đối diện với Vương Nhất Bác
- Vương tiên sinh có điều gì cần căn dặn?
- Hôm nay về Tiêu gia có xảy ra chuyện gì hay không?
- Dạ không có
Vương Nhất Bác nghe được câu trả lời lại nhíu chặt chân mày không tin
- Vậy thì vì sao lại trầm mặc, thái độ của cậu bây giờ so với mọi khi rất khác
- Tôi vẫn như vậy không có gì thay đổi
- Có điều khác lạ
Tiêu Chiến mím môi không muốn tranh cãi về thái độ của mình nữa làm cho Vương Nhất Bác càng thêm bức bối trong lòng
Đây mới chính là thái độ khác lạ của Tiêu Chiến... không cố gắng tranh cãi nói nhiều. Ắt hẳn là đã bị ức không ít. Nhưng nếu cậu không muốn nói, hắn cũng không ép buộc
Nghĩ rồi Vương Nhất Bác nhấn nút di chuyển trên xe lăn đưa mình trở vào bên trong. Cánh cửa bằng kính ngoài ban công cũng tự động đóng lại. Lúc này Vương Nhất Bác mới cố tình phớt lờ Tiêu Chiến không lên tiếng hỏi thêm điều gì dư thừa
Tiêu Chiến đứng một lúc lâu lại không thấy Vương Nhất Bác nói thêm điều gì với mình liền xoay người tiến vào bên trong tiếp tục chuẩn bị giường ngủ cho hắn
Giọng nói vừa trầm vừa lạnh nhạt phát ra phía sau lưng Tiêu Chiến
- Cậu ra ngoài gọi quản gia Lý vào đây. Cậu cứ để đó, chốc lát quản gia Lý sẽ làm. Ra ngoài đi
- Hả?
Tiêu Chiến thoáng chốc ngơ ngác rồi nhanh chóng phản ứng lại với lời nói của hắn. Cậu nhanh chóng lên tiếng xin phép Vương Nhất Bác rồi mở cửa bước ra bên ngoài trở về phòng của mình
BẠN ĐANG ĐỌC
(BJYX - END) Bác Sĩ Trái Tim
FanficVương Nhất Bác × Tiêu Chiến Thể loại hiện đại - ngọt sủng - Sinh tử văn - Có H - Kết He Fic chỉ là trí tưởng tượng của tui xin đừng re-up hoặc chuyển Ver. cảm ơn ạ!