Chương 1: Gu thẩm mĩ của cậu đúng là chẳng ra làm sao cả!

162 3 0
                                    

Mùa hè ở Nam thành luôn đi kèm với mùa mưa. Tháng tám vừa sang mà một chút bóng dáng nắng hè đã biệt tăm biệt tích rồi.

Ngoài cửa sổ sắc trời ảm đạm, nước mưa xối đùng đùng trên mặt kính. Lớp Một chuyên Lý đang tập trung ở trong phòng học, một đám người vây quanh một ngôi sao sáng, tay chép đáp án như bay.

"Bae Jinyoung, rốt cuộc cậu có viết để người khác xem được không vậy? Chữ xấu vãi nồi, mẹ nó ai nhìn ra cho được?"

"Liên quan gì tới mẹ cậu?! Giờ chép hay không chép đây?"

"Ba ơi, con sai rồi. Ba ba, ba cho con copy nốt bài thi tiếng Anh này thôi... Hai tay con chắp lại, cầu xin ba mở lòng độ lượng..."

Mưa như thác đổ hòa với tiếng ồn ào tạp nham trong phòng học vậy mà ở cuối lớp vẫn có một nam sinh nằm dựa trên cửa sổ mà ngủ, trên mặt có chút bất mãn.

Ngón tay thuôn dài khẽ gãi lên gáy hai cái sau đó bực mình ngồi thẳng người dậy, ngửa về sau dựa vào lưng ghế. Cái ghế bốn chân thành cái ghế bập bênh hai chân, cánh tay buông thõng xuống, hai chân dài lười biếng vắt lên bàn đu đưa.

Lông mi đen dài uể oải chớp lên chớp xuống mấy cái, trên khuôn mặt xinh đẹp đổ thành một cái bóng mờ.

Bae Jinyoung ngồi bàn trước quay đầu nhìn, biết đại thiếu gia lại bực mình lúc thức dậy rồi.

"Anh Hoon, anh tỉnh rồi à? Có phải do bọn em quá ồn không?"

"Ừm, không sao."

Bae Jinyoung thở phào nhẹ nhõm: "Nhưng mà anh Hoon này, anh ngủ từ sáng cho đến trưa rồi, không cần làm bài tập sao?"

Park Jihoon nhấc mắt liếc cậu ta: "Cậu nhìn tôi xem thử tôi có phải là người muốn làm bài tập hè không?"

Bởi vì buồn ngủ mà giọng của cậu học sinh này có chút khàn khàn, thanh âm thật thấp khuếch tán trong phòng học. Đảng đau-khổ-bài-tập-hè ngay lập tức đập bút xuống bàn ngước lên.

Trong lớp luôn có hai thế loại. Loại một: Con-nhà-người-ta, rank 1 trong lòng thầy cô, luôn được cưng như trứng hứng như hoa. Có phạm sai lầm gì thì cũng được miễn phạt nặng. Cùng một lỗi, người khác sẽ ăn cám kinh thiên động địa, còn loại này chính là giơ cao đánh khẽ.

Loại hai: nhân vật qua đường, làm nền cho loại một tỏa sáng.

Mà đương nhiên, nghĩ bằng đầu gối cũng biết Park Jihoon thuộc loại con-nhà-người-ta.

"Má, anh Hoon không làm bài tập kìa mọi người ơi!"

"Anh Hoon, yêu đương điều độ thôi, cũng đừng đến mức không làm bài chứ!"

"Ngày buồn tháng nhớ năm thương, hôm nay trái tim tôi lại rung rinh trước vẻ đẹp không làm bài tập của anh Hoon."

Park Jihoon là một thẳng nam thuần Alpha, quả thực không chịu nổi ánh mắt tình mẹ bao la như biển Thái Bình kia, cúi người lấy điện thoại di động ra từ trong túi. Đã vậy còn khiến quần chúng sang chấn tâm lí, gió thoảng mây trôi mà nói một câu: "Tôi nói với lão Bạch rồi. Bài tập hè quá đơn giản nên tôi tìm đề thi làm luôn."

"..."

Trường Nam Ngoại coi như là trường trung học tư lập tốt nhất, vì đảm bảo chất lượng mỗi năm đều phải đạt trên 95% tiêu chuẩn của trường quốc tế. Dẫu là đề thi hay bài tập về nhà cho tới tận thời điểm bây giờ chưa bao giờ QUÁ ĐƠN GIẢN.

[CHAMWINK] HAI 'A' ẮT MỘT 'O'Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ