CHAP 264. DỊU ÊM

14 0 0
                                    

🐢 Ban ngày Anh có thể là một bác sĩ được nhiều người kính trọng và nể phục, khoác trên mình chiếc áo Blouse trắng nhìn rất quyền quý, nhưng buổi tối khi trở về với cún con thì Anh chính là một thỏ nhỏ ngoan ngoãn, thương yêu chiều chuộng Vương Tổng hết mực, cũng được Vương Nhất Bác coi là cục nợ duy nhất của đời Cậu thì những thứ Anh thiếu niên đều có thể đáp ứng, Anh chính là tất cả của Cậu, một chàng vợ duy nhất sống đến cuối đời và cũng chẳng thể có người thứ hai có thể thay thế được Tiêu Chiến. Đối với Anh ở bên Cậu chính chỉ là những tháng hay hạnh phúc nhất, sống với Cậu Anh vô lo vô nghĩ chẳng cần suy tư hay bận tâm đến điều gì, sau những ngày làm việc mệt mỏi chỉ mong rằng thời gian trôi nhanh đến buổi tối cả hai có thể ở với nhau, cảm nhận được vòng tay ấm áp và cún con mang tới, được Cậu gói gọn trong trái tim.

Buổi tối của ngày nào cũng như vậy, Vương Nhất Bác 30 phút so với giờ tan làm của Anh Cậu cùng với chiếc Motor Quý phi của mình ở trước cổng bệnh viện chờ Tiêu Chiến, đã vậy còn chăm chú ngước mắt lên phía tầng hai phòng họp của Anh, thấy rõ phu nhân của Cậu đang đứng trước mặt bao người để lãnh đạo. Cứ ngỡ một người tập trung cao độ và công việc như Anh sẽ không để tâm những thứ ngoài lề nhưng đâu ngờ rằng phía bác sĩ Tiêu ấy biết rõ cún con đang chờ mình phía dưới, thỉnh thoảng Anh vẫn đưa mắt ngó xuống, thấy Cậu đang nở nụ cười tươi rói, hai đôi mắt híp lại, còn hí hử dơ hai vé xem phim mà bản thân chuẩn bị để tối nay cùng đưa cả hai đi.

" Anh ngồi yên nhé, để em đội mũ bảo hiểm vào cho, buổi tối trời trở lạnh nếu không thích mặc áo khoác thì nhớ phải mặc thêm chiếc áo len bên ngoài, ngồi ở phía sau nhớ ôm chặt vào em đấy. Muốn ăn gì thì cứ bảo em, đi đâu nhớ nói cho Nhất Bác nhé..."

Buổi tối là khoảng thời gian lãng mạn nhất của cả hai, yên bình, hạnh phúc ở bên nhau,  Vương Nhất Bác sẽ không nấu cơm tối ở nhà mà đến đón Anh, tiện đường đưa bảo bối nhỏ và bản thân đến nhà hàng sang trọng hoặc quán cơm bình dân ở gần đây chill...

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Buổi tối là khoảng thời gian lãng mạn nhất của cả hai, yên bình, hạnh phúc ở bên nhau,  Vương Nhất Bác sẽ không nấu cơm tối ở nhà mà đến đón Anh, tiện đường đưa bảo bối nhỏ và bản thân đến nhà hàng sang trọng hoặc quán cơm bình dân ở gần đây chill chill với phong cảnh, biết Tiêu Chiến rất thích hoà hợp với thiên nhiên, thế nên tối nay cả hai sẽ vào quán cơm bình dân nào đó tận hưởng không gian lãng mạn của buổi tối,  sau một ngày Tiêu bẩn làm việc vất vả Vương Nhất Bác sẽ dành thời gian đưa Anh đi chơi đây đó, đưa Tiêu Chiến đi ăn những món mà người ấy thích để tâm trạng của Bảo bối khuây khỏa, không còn bận tâm âu lo đến những thứ ngoài lề.

" Nếu như Anh không thích ăn ở nhà hàng, không thích đến những chỗ đông người thì chúng ta đến quán cơm bình dân nhé. Ở đấy hoà hợp phong cảnh, đã vậy bây giờ là buổi tối, nơi đấy cực kỳ lãng mạn luôn..."

[Bác - Chiến] Người Hạnh Phúc - Kẻ Cô Đơn Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ