Vol 0: Mở đầu: Lời độc thoại của Ayanokouji Atsuomi

2K 11 13
                                    

Note: hãy để tôi giải thích một chút, ae vừa đọc xong vol 8 năm hai, vol 0 này cứ coi như là ngoại truyện có liên quan đến mạch truyện chính, vol 0 sẽ kể rõ và chi tiết quá khứ của Kiyotaka, sinh ra như nào, được đào tạo ra sao, bla bla..... (mọi tình tiết trong vol 0 này diễn ra trước khi anh main bước vào trường cấp 3) tôi sẽ tổng hợp và update dần dần

-------------------

Giàu có - nghèo đói. Chênh lệch giàu nghèo.

Dân trí cao - Dân trí thấp . Chênh lệch giáo dục.

Thành thị- Nông thôn. Chênh lệch vùng miền.

Người trẻ nghèo - người già giàu. Chênh lệch thế hệ.

Nhật Bản là một xã hội phân biệt.

Đó chỉ là sương vài vấn đề mà tôi có thể nêu ra nhưng tóm lại đây là những vấn đề sẽ quyết định cuộc sống của một con người sẽ là thiên đường hay địa ngục.

Nhưng ngay từ đầu đó không phải là điều không thể thay đổi.

Kẻ nghèo có thể vươn lên mà giàu có. Người giàu có thể sa cơ lỡ vận mà sụp đổ. Con người từ nông thông có thể lên thành phố để tìm kiếm cơ hội cho mình.

Dù tôi thừa biết về điều đó nhưng sau cùng nó vẫn chỉ mớ lý thuyết sáo rỗng, tôi vẫn chẳng có được gì.

Sinh ra ở vùng nông thôn nghèo, trình đọc học vấn cũng chẳng đâu vào đâu . Sức khoẻ cũng chỉ ở mức trung bình. Ngay cả khi sức chịu đựng đã được cải thiện theo năm tháng thì sau cùng vẫn chỉ là thằng "nhân viên chăm chỉ" chẳng được ai xem trọng.

Nếu có thứ gì tôi dùng để làm vũ khí được, thì đó chỉ là sức trẻ. Tuy vậy, tôi đã lãng phí tuổi thanh xuân của mình mà không làm được cái gì.

Cuộc đời tôi lúc đó vẫn không khác gì một kẻ ở hàng thấp nhất trong xã hội, cũng chưa có được thành tự gì đáng tự hào.

Tuy vậy, tôi đã tự chạm khắc tương lai của bản thân bằng chính đôi tay này .Bởi có 1 thứ mà tôi có nhiều hơn bất kỳ kẻ nào.

Đó là - một "tham vọng" mất kiểm soát và không hề có điểm dừng.

Tôi nhất định sẽ vươn lên và đứng đầu đất nước này. Với khát vọng đó trong tim, tôi đã sống cho đến ngày hôm nay.

Đó là điều duy nhất giúp tôi tiếp tục sống.

Khi tôi 25 tuổi, tôi đã được phép ra ứng cử nghị viên. Tiền đặt cọc 3 triệu mà tôi dành dụm nhờ đi làm thêm.

Tôi muốn tận dụng cơ hội này để trở thành một chính trị gia, một nghị sĩ đồng thời tạo dựng được khối tài sản và danh tiếng khổng lồ. Nghĩ lại đó là một giấc mơ ngu ngốc.

Tôi - người đã đánh giá thấp cuộc bầu cử- phải chịu thất bại nặng nề thôi thì đã còn may mắn. Thậm chí tôi còn không kêu gọi được đủ số phiếu cần thiết . 3 triệu mà tôi đã mạo hiểm đánh cược cũng mất sạch.

Giải quyết nạn đói, làm cho bộ máy chính quyền trong sạch, các biện pháp giải quyết vấn đề tỷ lệ sinh giảm, tạo công ăn việc làm cho nhân dân và không có chiến tranh.

COTE vol 7 8 9 9.5 10 11 12 năm 2 (kèm vol 0)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ