Chương 2

1.9K 89 6
                                    

" Mời bạn học Prem Warut lớp C4 đến phòng giáo viên có việc gấp "

- Prem a~ hình như có ai gọi cậu đến phòng giáo viên.

- À mình đi liền, cảm ơn cậu.

Cậu nhanh chóng gấp cuốn sách còn đọc dở lên trên bàn. Cậu nhanh chân chạy đến phòng giáo viên, thầy chủ nhiệm đã đợi sẵn.

- Prem, ngồi xuống thầy có chuyện muốn nói.

- Dạ ?

- Nghe nói năm ngoái em đạt giải nhất cuộc thi " Sáng tạo toàn thành phố?"

- Ô sao thầy biết ?

- Thành tích của em, trong học bạ có lưu.

- Dạ, đúng rồi ạ

- Em có thể đại diện trường tham gia kì thì sắp tới không ?

- Dạ ? Em đại diện trường ? Một mình em sao ?

- Không, sẽ có hai người cùng giúp em

- Nhưng chủ đề là gì ạ ?

- Tự do.

- Nhưng thời gian...

- Ba tháng, trong vòng ba tháng này tham gia cho trường, em không cần đến trường học.

- Sao ạ, thế còn bài kiểm tra, bài học của em? - Cậu rất ngạc nhiên.

- Sau cuộc thi sẽ có giáo viên đến kèm các bài học lại cho em. Vì đây là cuộc thi quan trọng, em được đặt cách vào các bài kiểm tra sắp tới.

- Em thấy, không công bằng cho các bạn khác.

- Thấy vậy thì em nên cố gắng để xứng đáng với nó đi.

- Em...sẽ cố gắng.

- Được, đây là địa chỉ hai người sẽ phụ giúp em.

- Vâng, em cảm ơn.

Cậu nhận địa chỉ rồi trở về lớp, thu dọn tập sách. Các bạn học thấy liền nháo nhào lên.

- Ơ, Prem làm gì thế ?

- Cậu chuyển trường sao ?

- Không có, trong ba tháng tới, mình phải tham gia một cuộc thi cho trường nên tạm thời không thể đi học.

- Cuộc thi " Sáng tạo toàn thành phố " đúng không ?

- Đúng.

- A nghe nói trường mình 5 năm liên tiếp đạt giải xuất sắc đó.

- Xuất sắc ?

Thảo nào, mấy năm trước khi đi thi luôn nghe mọi người đồn đại có một trường cấp ba rất đáng gờm, liên tục đạt giải xuất sắc. Không ngờ bây giờ chính mình đang học trong ngôi trường đó, thật vinh dự. Prem phải luôn cố gắng.
__________________

Chiều ngày hôm ấy, tại biệt thự ở ngoại ô của Boun Noppanut.

- Mày nghĩ sao đi ôm cái đống vớ vẩn này vào người vậy ?

Hắn cáu lên định bẽ gảy hết đống tăm trên bàn, Mild liền ngăn lại, vội ôm đống tăm vào người.

- Ế ế hư.

( BounPrem Ver ) Toàn Tâm Toàn ÝNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ