CHƯƠNG 71

105 3 0
                                    

"Tử Linh, ta đi nấu thuốc cho ngươi, ngươi nghỉ ngơi trước." Đem chăn bông có chút xốc xếch trên giường đắp kín cho Liễu Tử Linh, Liễu Tĩnh Mạt đau lòng nói. Từ lúc té xỉu hôm qua, Tử Linh liền sốt cao, nhìn nàng sắc mặt tái nhợt hai mắt nhắm chặc, thậm chí thỉnh thoảng còn ho ra máu, làm đại phu Liễu Tĩnh Mạt biết, Tử Linh bị như vậy đại khái là do cấp hỏa công tâm, uất ức quá độ, thân thể lại bị mình liên tục lăn qua lăn lại, không chịu nổi mới có thể như thế.

Đưa tay sờ gương mặt bởi vì nóng rần lên mà hơi nóng của Liễu Tử Linh, Liễu Tĩnh Mạt tự trách ra khỏi gian phòng, nghe được tiếng đóng cửa, lúc này Liễu Tử Linh mới mệt mỏi mở hai mắt ra, đưa tay sờ về phía phần bụng vì mấy ngày không ăn uống gì mà lõm xuống của mình. Có lẽ Liễu Tĩnh Mạt cho rằng mình không có sức lực động đậy, cho nên ngay cả xích sắt kia cũng không mang cho mình.

Bàn tay sờ thân thể của chính mình, đặt nhẹ tại bụng dưới. Mới vừa rồi lời lẽ của Liễu Tĩnh Mạt rất ôn nhu, để cho nàng sinh ra ảo giác hai người lại trở về lúc trước. Nhưng thân thể uể oải cùng cua đồng khó chịu lại nhắc nhở nàng, giữa các nàng sẽ không trở về được nữa. Mấy canh giờ trước, bị mình kêu hơn mười năm chưng cất rượu thân nhân còn đem nàng tuyệt thế hảo kiếm 【← ta cười một trận 】 đưa vào trong cơ thể mình, mang đến cho nàng gì đó cùng không cách nào chống cự. Nghĩ tới những thứ này, Liễu Tử Linh nhắm hai mắt lại, thầm nghĩ từ giờ ngủ một giấc không bao giờ tỉnh.

Chợt, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, Liễu Tử Linh biết không phải là Liễu Tĩnh Mạt, bởi vì Liễu Tĩnh Mạt vào phòng của mình sẽ không bao giờ gõ cửa, nhưng ai lại tới đây vào lúc này? Chống đỡ vài tia khí lực đem y phục mặc tốt, Liễu Tử Linh nói tiếng mời đến, cánh cửa liền bị mở ra. Nhưng mà không đợi Liễu Tử Linh thấy rõ ai tới, người kia đã bước nhanh đi tới trước mặt mình, đúng là bị Liễu Tĩnh Mạt hạ lệnh giam lại Tề Huyễn.

"Tử Linh, nghe nói gần đây ngươi bị bệnh, sao lại tiều tụy như vậy, có đúng hay không Liễu bá mẫu nàng làm khó dễ ngươi?" Tề Huyễn nhìn Liễu Tử Linh mặt tái nhợt, đau lòng hỏi. Mấy ngày nay hắn bị nhốt ở trong phòng, căn bản không có biện pháp ly khai, chỉ là nghĩ đến mình vô dụng như vậy, Tề Huyễn không khỏi có chút nổi giận. Hắn thời khắc đều nghĩ đến biện pháp rời đi, may mà người của dược tiên cốc quanh năm không có xuống núi, về đạo lí đối nhân xử thế cũng không hiểu nhiều lắm.

Hôm nay hắn mượn danh nghĩa không thoải mái, liền tìm một sư phụ trong cốc tới bắt mạch cho hắn, đó là một tiểu đại phu tuổi tác chỉ chừng mười bốn mười lăm tuổi, Tề Huyễn kể với hắn chuyện của mình và Liễu Tử Linh, tiểu đại phu đúng là tin, còn giúp hắn trốn khỏi gian phòng. Tề Huyễn đã sớm biết được Liễu Tử Linh sinh bệnh nằm trên giường nhiều ngày, đương nhiên sẽ không tự mình chạy trốn, mà là trực tiếp chạy đến nơi này.

Vốn tưởng rằng Liễu Tĩnh Mạt sẽ chiếu cố tốt Liễu Tử Linh, lại không nghĩ rằng chỉ bất quá vài ngày không gặp người này liền bệnh thành cái dạng này. Ngực có chút áy náy, bởi vì Tề Huyễn cho rằng đối phương chắc chắn là bởi vì nhớ mình quá mức mới sinh bệnh, liền âm thầm quyết định ở trong lòng, hắn đêm nay liền muốn mang Liễu Tử Linh đi, hắn không tin dược tiên cốc thế lực lại hùng mạnh như vậy, cho dù dùng toàn bộ tề gia làm cái giá phải trả, hắn cũng phải mang Tử Linh đi.

BHTT - Nghịch Mệnh Chi Phản Phái Thượng Vị - EDITNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ