CHƯƠNG 72

113 4 0
                                    

Quyển 3 : Giang hồ sinh tử làm bạn 【 Máu nhuộm Hàn Tuyệt Thiên 】

Những ngày nhàn hạ tuy rằng quá thoải mái, nhưng thời gian lại chậm chạp. Ngồi ở trong chính sảnh, Phó Bạch Chỉ liếc nhìn ánh mặt trời sáng rực ngoài phòng, vừa liếc mắt nhìn ban xi ở trên bàn bên cạnh, thở dài bất đắc dĩ. Từ lúc nàng tới minh tuyệt cung đến nay đã hơn nửa tháng, nàng không biết tình huống bên ngoài, càng không biết hiện nay võ lâm là thế cục gì.

Suốt những ngày qua nàng và a cửu cùng ăn cùng ở, cũng cùng giường mà ngủ, để có thể sớm chút rời đi, nàng cũng rất dụng tâm chăm sóc nàng. Nhìn người này lúc đầu nằm trên giường không dậy nổi đến có thể xuống giường đi lại, Phó Bạch Chỉ không chỉ một lần đề cập qua muốn nàng mang mình đi ra ngoài, nhưng đều bị đối phương qua loa bỏ qua, hoặc là dứt khoát nói sang chuyện khác.

Nghĩ như vậy, Phó Bạch Chỉ bất đắc dĩ vuốt đầu, cầm lấy cây dù xếp bên cạnh, nhẹ nhàng đụng ban xi một cái. Thấy con chim kia quay đầu lại nhìn mình, một đôi con ngươi hồng đậm như máu ngưng chú trên người mình, Phó Bạch Chỉ cũng mất đi nỗi sợ lúc ban đầu. Mấy ngày trước đây nàng mới biết được, nguyên lai con quái điểu mình thấy lúc trước cũng không phải bay từ ngoài vào minh tuyệt cung, mà là a cửu nuôi.

Bởi vì thính lực bị tổn thương, nàng liền lợi dụng ban xi tới vì nàng nghe thanh âm, để đề phòng công kích ở phía sau. Ban đầu Phó Bạch Chỉ còn có chút không tin, về sau mới biết được, ban xi cũng không phải là chim thông thường, mà là chim cổ quanh năm dùng độc nuôi nấng. Con ngươi của nó màu đỏ tươi, bộ lông cũng bị độc nhuộm dần sang màu đen, gai ngược dài phía sau vô cùng sắc bén, như là lưỡi dao được giấu kín, tùy tiện đụng vào đều có thể đem tay cắt đứt, do đó cũng sẽ trúng độc trên người ban xi.

Bất quá Hoa Dạ Ngữ ngược lại cũng cùng Phó Bạch Chỉ nói qua, trí thông minh của ban xi rất cao, có thể nghe hiểu con người nói chuyện, Phó Bạch Chỉ không sợ nó tùy ý tấn công mình, nên thỉnh thoảng trêu đùa con chim này, coi như giải buồn cũng tốt. Chẳng qua là, cuộc sống như vậy chung quy chỉ là tiêu khiển, căn bản không thể như thế suốt đời. Thả quạt giấy trong tay xuống, Phó Bạch Chỉ cầm lấy ngọc bội bên hông, theo thói quen đặt giữa lòng bàn tay mài xát.

Phó Bạch Chỉ rất rõ ràng, nàng lúc này ở lại minh tuyệt cung, một phần là bởi vì thân bất do kỷ, mà phần lớn nguyên nhân, lại có quan hệ cực lớn tới a cửu. Ở trong thế giới trước đây, Phó Bạch Chỉ hiểu được thân tình mờ nhạt, nhân tính phản bội, cũng nếm trải mùi vị cô độc. Nàng thủy chung nhớ kỹ ánh mắt thất vọng của cha mẹ đối với mình, cùng với một câu không thích hợp lúc bạn trai cũ chia tay.

Khi đó mình tựa như một kẻ ngu si, chia tay chỉ khóc lớn một trận, sau đó liền lần nữa quay về trạch nữ sinh hoạt. Một người đối mặt căn phòng lạnh như băng, ngồi ở trước màn hình sáng, cấu tạo một cái thế giới tốt đẹp khác mà nàng tưởng tượng. Đây là cách làm trốn tránh thực tế, mà nàng cũng rõ ràng bản thân tiếp tục nữa cuối cùng sẽ biến thành một tên phế nhân.

Sau khi tới thế giới này, gặp phải hết thảy để cho Phó Bạch Chỉ nghĩ bất công, nàng nỗ lực đấu tranh, thay đổi số phận, đáng tiếc nội tâm nàng vẫn là một người yếu đuối. Nàng bởi vì sự nhút nhát của mình hại Hoa Dạ Ngữ, là nàng tự tay đem hy vọng cùng ấm áp của mình vứt đi, hôm nay hiu quạnh tất nhiên là không trách người khác được.

BHTT - Nghịch Mệnh Chi Phản Phái Thượng Vị - EDITNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ