Chap 1: Luân Đôn

1K 41 3
                                    

Tác giả: Minh Hà
Ngày lên ý tưởng: 23/12/2021
Ngày bắt đầu: 16/04/2023

_____________________________________

Seoul là một thành phố phồn hoa, thơ mộng và đáng sống đối với nhiều người. Nhưng đối với Nam Iseul, việc rời khỏi một thành phố phồn hoa để đến một thành phố hoa lệ đẳng cấp ở trời Âu thì nó lại là chuyện khác nữa.

Không phải cô không yêu Seoul, nhưng Seoul đã chứa quá nhiều quá khứ đen tối của cô. Không biết tự khi nào, cô không hề muốn ở thành phố đó một giây phút nào nữa.

..........

8:30 pm.

Nam Iseul vừa đáp máy bay xuống thủ đô Luân Đôn - Anh. Cô chầm chậm bước đi, một tay kéo theo vali của mình bước từng bước ra ngoài cổng. Cô bình thản nhắm mắt hít một hơi, cảm nhận không khí ở Luân Đôn rồi cảm thán.

"Thật là Luân Đôn!"

Cô không có một người thân nào ở Anh, khi quyết định sang đây cô cũng rất do dự nhưng cuối cùng vẫn chọn nơi đây làm nơi nương tựa cho khoảng thời gian sau này. Dù gì cũng là sinh viên năm cuối rồi, trải nghiệm sớm một tí cũng không sao.

Cô vẫy tay bắt một chiếc taxi ở sân bay, yên vị chỗ ngồi rồi mới mở điện thoại, nhắn một tin báo bình an cho em trai của cô.

Chiếc taxi dừng lại ở khu kí túc xá của trường, cô bước xuống thì đã thấy cô bạn cùng phòng đứng chờ ở cổng. Cô gái này tên Go Hasil, người Hàn. Cô và Go Hasil không quen, thông qua trường thì cô và cô ấy ở ghép chung phòng.

Có vẻ Go Hasil hướng ngoại, vừa gặp cô đã vẫy tay tươi cười, câu tay cô hỏi han đi đường có mệt không. Đáp lời cô ấy chỉ là vài câu trả lời qua loa của cô, thật ra cô không muốn quá thân với ai cả, mối quan hệ ở mức độ tốt là được.

..........

Một tháng sau....

Nam Iseul được Go Hasil giới thiệu cho một công việc phục vụ quán cà phê khá gần trường. Tuy đây là một quán nổi tiếng ở Luân Đôn, khách không đông nghẹt nhưng lúc trống nhất thì chỉ có dư vài bàn nhỏ, không gian ở đây rộng rãi khá riêng tư.

Buổi tối hôm đó, sau khi quán đóng cửa, cô dọn dẹp rồi chuẩn bị về thì cũng 10:30 pm. Cô dạo bước trên con phố, ở Luân Đôn thường thì sẽ có vài con phố bán đến rất khuya, khách du lịch đông nên trên đường khá nhộn nhịp. Nam Iseul vô tình thấy một quầy kem ốc quế, cô đứng nhìn một lúc rồi mới bước đến quầy.

"Give me an ice cream"
"Cho tôi một cây kem" Cô nhẹ nhàng cất tiếng. Người bán kem nhanh chóng làm cho cô một cây. Lúc vươn tay trả tiền thì có một người đi đến va vào cô rồi chạy đi một mạch. Sợ bị móc túi nên cô kiểm tra lại, may mắn không mất gì hết. Chắc người đó đang vội.

Nam Iseul thông thả vừa ăn kem vừa đi về kí túc xá. Vừa về cô liền lao vào nhà tắm, tắm thật nhanh. Trời vào thu nên tối khá rét, cô ghét nhất là tắm vào buổi tối nhưng nếu không tắm thì không thể nào ngủ được.

Go Hasil ở ngoài nói vọng vào "Iseul cho mình mượn cài tóc của cậu được không? Cái của mình vừa gãy rồi."

Cô nói vọng ra "Ở trong túi xách của mình."

Luân Đôn Của Anh Và Em | Kim Seokjin [H] [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ