" Nhược Vũ, có tin từ phía Cao Tuấn."
Thường Hi theo Cao Tuấn đến nhà Nhược Vũ. Cao Tuấn vốn là vị hôn phu của Thường Hi nhưng từ khi nàng nhận ra tình cảm thật của mình liền ngay lập tức cự tuyệt tình cảm của anh. Cao Tuấn có thể xem như thanh mai trúc mã của Thường Hi, anh vẫn luôn xem nàng như em gái, mối hôn sự này vốn cũng chỉ là bậc cha mẹ nói đùa cho vui nhưng nàng lại tưởng thật. Ngày nàng nghiêm túc hẹn anh ra quán cafe rồi trịnh trọng đòi hủy hôn, làm anh được một trận cười ra trò. Từ đấy hai người liền giữ quan hệ bạn bè, Cao Tuấn cũng về dưới trướng Nhược Vũ, hoạt động như một tình báo ở Anh.
" Cao Tuấn, ngồi đi, lần này có chuyện gì mà anh phải qua tận đây vậy ?"
" Còn có thể có chuyện gì ? Đương nhiên là tôi mang chuyện vui đến cho cô rồi." Cao Tuấn vui vẻ nhâm nhi tách trà, lôi từ trong túi sách ra một tệp tài liệu đưa cho Nhược Vũ.
Bên trong tài liệu là toàn bộ quá trình điều tra của Cao Tuấn gần đây. Số chất cấm lưu kho ở công ty bên Anh gần đây đã được Trịnh Vân Thiên chuyển về Trung Quốc, một nửa chuyển về Thiên Địa hội, một nửa...được mang về công ty chính của Tô gia. Đây rõ ràng là muốn đổ oan cho Tô gia. Quá trình vận chuyển cũng rất chuyên nghiệp, nếu không phải Cao Tuấn vẫn luôn theo dõi chúng trong suốt hai năm qua thì cũng khó mà phát hiện thủ đoạn này được.
" Tốt lắm, vậy là bắt đầu kế hoạch được rồi. Chúng ta sẽ thu lưới từng chút một, để cho tên cáo già kia cảm nhận được thế nào là vùng vẫy trong tuyệt vọng."
" Cao Tuấn, Thường Hi trở lại Anh Quốc giúp tôi thu dọn mấy cái công ty rác rưởi mà hai đứa con trai của lão già ấy đang điều hành nhé. Tôi sẽ cho người sang bên đấy hỗ trợ. Thu thập xong thì bên này tôi sẽ bảo chú mình ban lệnh bắt giam luôn."
" Được, không vấn đề." Cao Tuấn đưa tay ra dấu OK.
" Thường Hi, tối nay anh sẽ bay về Anh luôn, em có về với anh không ?"
Nếu tối nay bay luôn, nàng sẽ không kịp nói lời tạm biệt với Cẩn Huyên, nàng không thể lại không từ mà biệt như lần trước được.
" Không, em sẽ về sau, em còn chút chuyện phải giải quyết. Tối nay để em tiễn anh ra sân bay."
Cẩn Huyên và Uyển Đồng ăn xong liền đi ngồi cafe gần đấy. Uyển Đồng kể cho cô về người chồng sắp cưới của mình. Anh là luật sư pháp lý cho một công ty tư nhân. Cả hai gặp nhau khi Uyển Đồng có chuyến công tác ở Nhật. Cũng không phải kiểu tình yêu sét đánh hay gì cả, cả hai chỉ tình cờ gặp nhau trong một quán bar, một nam một nữ nhàn rỗi liền kết bạn. Nàng cũng không biết mình bị thu hút gì ở cái tính nhạt nhẽo thẳng nam của một luật sư, đôi khi cũng phát bực với cái đầu gỗ của anh, người gì mà chỉ đụng đến luật pháp là nhanh nhạy còn tình cảm thì giống như trẻ con lên ba vậy. Nhưng có lẽ cái nàng thích ở anh là đôi mắt. Đôi mắt anh nhìn nàng không có một chút tạp chất, nó khác hẳn ánh mắt những tên đàn ông khác. Nó khiến nàng thấy an tâm mỗi khi ở bên. Đôi khi chỉ vậy là đủ.
Anh và nàng bên nhau đến nay được hơn một năm. Tuy hơi đầu gỗ chút nhưng anh vẫn luôn nhường nhịn nàng, nàng cũng không phải kiểu người gây sự vô lý nên cuộc tình cũng trôi qua coi như êm đẹp. Từ lúc hẹn hò đến giờ, cả hai mới chỉ cãi nhau một lần, cũng là lần lớn nhất. Anh không có nhiều bạn nhưng nếu có thì đều là bạn lâu năm, chủ yếu là đàn ông nhưng cũng có một hai người bạn nữ. Trong đó có một người đặc biệt thân thiết, là thanh mai trúc mã của anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] (Hoàn) Lão sư, ta chờ ngươi yêu ta.
Lãng mạnThể loại: Bách hợp, sư sinh, hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt, ngược nhẹ, ôn nhu chung tình công X dịu dàng, xinh đẹp thụ. Nhân vật chính: Lam Nhược Vũ, Tô Nguyệt Thiền Lần đầu viết mong mọi người không ném đá au, au cx chỉ viết với mục đích thỏa mãn nhu...