Sau cuộc nói chuyện với người đạo diễn thì Phương Nhi trở về phim trường, em nhìn quanh để tìm hình bóng Ngọc Thảo nhưng chả thấy đâu.Em liền hỏi một người trong đoàn làm phim, "Ngọc Thảo đâu, có thấy chị ấy không?"
Cậu trai bị nhan sắc của em làm cho đứng hình chốc lát, sau đấy ấp úng mà trả lời.
"Chị Thảo đang ở trong phòng make up, nếu chị có việc gì thì để em chạy đi gọi chị ấy!"
"Thôi khỏi, cũng không gì đâu."
Phương Nhi bỏ đi nơi khác vì cảm thấy chán nản, lỡ miệng nói ở đây chờ nàng ta rồi thì phải làm cho trót. Em đi trong vô thức, kết quả dẫn em đến một cái cây lộc vừng to bên phải trường quay.
Tiếng chim hót, tiếng lá rơi làm em thấy bình yên.
Cứ như thế Phương Nhi thả bản thân trôi đi thật xa, em có thể ngồi hằng giờ chỉ để suy nghĩ hoặc ít nhất là đờ đẫn ở đó, tuyệt vời là không ai làm phiền em cả. Em dựa lưng vào cây ngẫm nghĩ về chuyện mình vừa làm, tiêu tốn không ít công sức chỉ để bỏ đi một cảnh quay mà không vì lý do gì, thật không giống tác phong thường ngày của em chút nào.
Tâm trạng Phương Nhi chợt trùng xuống khi vết đỏ au còn vương lại chút máu trên khoé miệng người kia hiện về, vốn không muốn nhìn đến nhưng lại bất cẩn trông thấy, cuối cùng nhớ đến tận bây giờ.
Bỗng nhiên lại nghe tiếng người ở phía gần đó, Phương Nhi lúc này mới chậm rãi mở mắt.
Lại là sự quen thuộc đến phát sợ, nàng ta đứng đó, Mai Phương đang trò chuyện cùng một người đàn ông lạ mặt. Anh ta đưa cho nàng một hộp quà nhỏ, ánh mắt không giấu được sự mê mẩn cứ chăm chăm nhìn vào Mai Phương. Tất thảy đều được thu hết vào tầm nhìn của Phương Nhi, em chỉ đứng đó chờ xem sẽ xảy ra thêm chuyện gì.
Mai Phương chần chừ một hồi lâu rồi cũng nhận lấy nó. Anh ta vẻ mặt sướng rơn rồi lộ ra nụ cười với hàm răng trắng sáng.
Trong lòng em lại dâng lên sự chán ghét, ở nhà thì đóng vai một người vợ hiền còn bên ngoài lại lẳng lơ vũ mị. Được trai tặng quà là nhận ngay sao?
Người đàn bà đó không phải đã quên mình đang có chồng rồi chứ?
Em rũ mắt tránh đi nơi khác. Dù sao thì em chả thèm quan tâm cho lắm, bất quá hơi khó chịu một chút thôi.
Đi được vài bước lại nghe anh chàng ban nãy lớn tiếng với Mai Phương.
Anh ta nắm lấy tay nàng: " Em có thể cho tôi một cơ hội được không? Tôi nghe rất nhiều tin đồn về em, nhưng kì thật tôi không để ý đâu! "
Mai Phương nhíu mày, nàng vẽ lên một nụ cười chế giễu.
"Không để ý mà cũng chịu khó đi đọc hết tin đồn về tôi à? Hôm nay nhận món quà này chỉ vì nể mặt ba anh thôi, tôi không thích anh."
Chuyện nàng là người đã có gia đình chỉ có một số ít nhân vật biết được, hầu hết đều là có tiếng tăm trong giới kinh doanh và số còn lại là bạn bè thân thiết. Đương nhiên anh chàng này làm sao biết được, còn tưởng rằng nàng độc thân vui tính.
BẠN ĐANG ĐỌC
Người yêu cũ của tôi là mẹ kế - Mikenhi [Phương Nhi x Mai Phương]
Fiksi Penggemar"Chị là gì của tôi vậy Mai Phương?" "Là mẹ kế của em, còn là người yêu cũ của em." Phương Nhi hừ lạnh nhìn người phụ nữ kiều mị trước mắt, vài giây sau không tự chủ mà áp đối phương xuống giường. Mai Phương rúc mặt vào cổ em, hôn vào đấy, "Chị yêu e...