Chương 27: Kết hôn

146 10 0
                                    

Đảng Thành Quân tính tình thẳng thắn, trước khi cùng Hoắc Nhung kết hôn, anh nói cái gì cũng không đồng ý ở nhà Hoắc Đại Thành ngủ, đêm hôm khuya khoắt vẫn phải về, Lưu Quế Hương khuyên không được, đành phải để anh đi.

Hoắc Nhung thấy người đã đi tới ngoài sân, khoác chiếc áo liền chạy ra ngoài, gió mùa đông  tháng chạp thổi, chút buồn ngủ lập tức bị thổi bay.

Đảng Thành Quân vừa nhìn thấy cô, liền tức khắc vẫy tay với cô.

"Lạnh như vậy, đừng ra đây, nhanh vào đi, anh đi ngay đây."

Là rất lạnh, Hoắc Nhung khép áo lại, nhưng không nghe anh.

"Đều muộn thế này, chen trong phòng anh hai ngủ một đêm rồi về."

Gió này thổi một chút, cô lạnh muốn phát run, càng đừng nói lái xe trở về xa như vậy, chắc chắn đều lạnh buốt.

Dù sao cô đã cùng Đảng Thành Quân đính hôn, cha mẹ cô đã đồng ý đem cô gả cho anh, chỉ kém cái nghi lễ, cho dù người khác biết, cô cũng không sợ người ta nói.

Đảng Thành Quân lắc đầu: "Không có việc gì, không xa, rất nhanh liền trở về."

Hoắc Nhung cũng không khuyên được anh, biết anh kiên trì cái gì, trời lạnh như vậy, trong lòng ngược lại rất ấm áp.

"Vậy anh đi mau, đừng trì hoãn, hôm nay bồi cha em uống nhiều rượu như vậy, không có việc gì chứ?"

Đảng Thành Quân không nghe được Hoắc Nhung quan tâm anh, lời cô vừa nói, vốn dĩ không cảm thấy rượu kia mạnh cái gì, lúc này cũng điên cuồng bốc lên đầu, làm anh một bước cũng không thể di chuyển, chỉ muốn đem người ôm vào trong lòng.

Đảng Thành Quân cảm thấy như vậy không được, vốn dĩ luyến tiếc đi, muốn nhìn hai mắt Hoắc Nhung cũng không dám, theo lời Hoắc Nhung vội vàng lắc đầu.

"Không uống bao nhiêu, không sao, vậy anh đi trước."

Hoắc Nhung ừ một tiếng, muốn nói anh trên đường cẩn thận, Đảng Thành Quân lại đột nhiên quay đầu lại, nhìn cô nói: "Còn có sáu ngày."

Hoắc Nhưng còn chưa phản ứng lại, anh đã đi rồi.

Đợi người đi xa, Hoắc Nhung mới bỗng nhiên nhớ ra, đã qua 12 giờ, cách mồng tám tháng giêng, chỉ có sáu ngày.

Thời gian sáu ngày, cũng trong chớp mắt liền tới.

Tính tình Hoắc Đại Thành không cẩn thận, vẫn luôn đắm chìm trong niềm vui con gái tìm được con rể tốt, cho đến buổi tối ngày mồng bảy, Lưu Quế Hương ngồi trên giường Hoắc Nhung, ngồi một hồi lại khóc, ông mới đột nhiên nhận ra sáng sớm mai, Đảng Thành Quân liền phải đón Hoắc Nhung đi rồi.

Từ nay về sau, tuy rằng con gái vẫn là con gái ông, nhưng cô liền có gia đình của chính mình, không thể lại cả ngày ở bên ông làm nũng với ông.

Lúc này tinh thần vui vẻ của Hoắc Đại Thành lập tức không còn.

Bầu không khí trong phòng vốn dĩ vui mừng lập tức bắt đầu trở nên thương cảm.

Tống Yến Lan là người từng trải, bản thân lại có con gái, biết gả con gái đều phải trải qua một lần như vậy, cho dù là nhà đối diện, thì chỉ cần gả ra ngoài, cảm giác cũng không giống, bởi vậy ngồi ở bên cạnh Lưu Quế Hương cũng không biết khuyên thế nào.

Xuyên đến năm 70 gả đầu bếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ