Chương 30: Gặp tình địch

142 10 1
                                    

Ngày tân hôn thứ hai Hoắc Nhung ngủ nướng, chủ yếu là cả người không thoải mái, liền không rời giường.

Lúc cô tỉnh ngủ, bên cạnh đã trống không, quần áo mặc bên trong của cô đều được hong qua, đặt ở trong chăn nóng hầm hập.

Hoắc Nhung vừa mặc quần áo vào, Đảng Thành Quân đã mang một thân hàn khí từ bên ngoài vào, Hoắc Nhung nhìn thấy anh, cũng không vội mặc quần áo, nhanh chóng chui vào lại trong chăn.

Eo cô bị nắm hiện tại vẫn còn đau, thấy anh liền sợ đến hoảng.

Đảng Thành Quân cũng biết hôm qua mình tàn nhẫn, nhìn Hoắc Nhung trong mắt toàn là lấy lòng và áy náy.

"Có đói không, anh nấu cháo rồi, dậy ăn một chút đi."

Hoắc Nhung quay mặt đi: "Không đói, khó chịu."

Đảng Thành Quân bị cô làm hoảng, anh là lần đầu, quả thật có chút không kiềm chế được, sợ Hoắc Nhung thực sự có chỗ không thoải mái, hai ba bước đi đến bên cạnh cô nói: "Chỗ nào không thoải mái anh nhìn xem."

Hoắc Nhung sao có thể để anh nhìn, xấu hổ đến mức mặt có thể làm nóng trứng gà.

Đâu còn là Đảng Thành Quân trước khi đính hôn động tới sẽ ngượng ngùng nữa, hai người bọn họ hiện tại giống như hoàn toàn hoán đổi cho nhau vậy.

Cô từ chối mấy lần, quần áo đã mặc xong, Đảng Thành Quân vẫn không yên tâm, thấy cô đi đường đều đỡ eo, càng nóng lòng muốn ôm người đi, Hoắc Nhung không thèm để ý tới anh, tự mình đi chầm chậm tới phòng bếp, kêu anh đun nước nóng rửa mặt trước, sau đó hỏi: "Chỉ có cháo sao, em muốn ăn mặn."

Khi Hoắc Nhung ở nhà không nhõng nhẽo như vậy, nhưng ở trước mặt Đảng Thành Quân lại vô tình bắt đầu làm nũng, nhất là khi nghĩ đến người này đêm qua giày vò cô nửa buổi tối, cô càng muốn sai bảo anh cho hả giận.

Đảng Thành Quân chỗ nào có nửa câu oán giận,  lập tức đi làm ngay cho cô.

"Ăn bánh trứng không? Anh muối củ cải nước tương, cuốn ăn khá ngon."

Hơn một tháng này, Hoắc Nhung cứ dăm ba bữa bị anh nuôi bằng thức ăn, dù anh làm cái gì, chỉ cần anh nói, làm cô thèm đến hoảng, cô còn chưa ăn qua tương củ cải anh nói nữa, nhưng nghĩ nhất định sẽ giòn, ngọt lại có chút cay mặn, cuốn trong bánh chắc chắn ăn ngon.

Tuy ngoài miệng cô muốn làm khó anh, nhưng trong lòng không muốn anh khó xử, ở nhà Lưu Quế Hương thương cô như vậy, cũng chỉ mười ngày nửa tháng mới ăn bột mì một lần, hôm qua anh đã làm bột mì một lần, hôm nay lại ăn, chỉ sợ chút bột mì lương thực dự trữ trong nhà sắp bị cô ăn hết sạch.

Cô nghĩ rồi nói: "Được, không cần bánh bột ngô, cho em chút tương củ cải là được."

Đảng Thành Quân nấu cháo ngô, còn hấp hai củ khoai lang, có thể ăn chung với tương củ cải.

Anh lại đi xúc bột trong vại.

"Không sao, bột mì năm trước phát vẫn còn, làm bánh bộ ngô cho em ăn."

Anh cùng Hoắc Nhung đã kết hôn, tất nhiên cũng hiểu rõ thói quen của cô, cô không lựa chọn ăn cái gì, chỉ cần cái gì ăn ngon đều thích, cũng không đòi hỏi có bột mì hay không, nhưng hiện tại trong tay anh có thứ tốt, muốn cho Hoắc Nhung tốt, đến lúc không có, anh lại nghĩ cách.

Xuyên đến năm 70 gả đầu bếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ