Chương 9

1.1K 182 11
                                    

Nếu Lee Minhyung mà Minseok vừa gặp là thái tử của ngôi trường này, vậy còn Jeong Jihoon, anh ta là gì.

Một quý tộc với điệu bộ cao ngạo, ngang tàn bất tuân, chẳng coi ai ra gì?

Nhưng so với một Minhyung luôn tỏ vẻ thân thiện nọ, thì thật ra Jihoon lại có điểm khiến cho Minseok chú ý hơn.

Bởi vì anh ta chẳng thèm che giấu bản thân, thể hiện rõ tính cách cùng thái độ.

Nhưng cả hai thứ ánh đỏ hiếm gặp mà cậu đều đã tình cờ đụng chạm. Vẫn là thứ khiến cậu thấy khó chịu, nếu không muốn nói thẳng ra là chán ghét chúng.

"Có tổng cộng bao nhiêu người mang ghim cài áo màu đỏ vậy?"

Minseok hỏi, kỳ thực cũng chẳng có bao nhiêu tò mò. Cậu chỉ đang giết thời gian trước khi tiết học thực sự bắt đầu.

Hwanjoong không nhớ chính xác suy tính rồi nói.

"Hẳn là bảy người đi, ừ, đúng rồi là bảy người đó."

Bảy người?

Số lượng quen thuộc khiến Minseok có chút ngẩn người. Trong cuốn sổ nọ, cũng được viết lên bởi bảy cái tên xa lạ, mà ba trong số bảy người đó, cậu đều đã từng tiếp xúc qua.

"Vậy, cậu đã nghe qua về tên của người này trong số những người đeo ghim cài đỏ chưa?"

Minseok hỏi thêm, và đọc ra một cái tên.

"Choi Wooje, chính là cái tên này!"

Từ khi ở chung phòng với đứa em kém tuổi họ Choi này, Minseok chưa từng thấy ghim cài của thằng bé một lần nào. Đây không phải tò mò, cậu chỉ muốn xác nhận, sự thật về sự trùng hợp của những cái tên trong cuốn sổ đem lại.

Có thực sự đều là những người mang ghim cài đỏ.

Cả những câu nói khó hiểu của Wooje hồi sáng nay trước khi cậu rời đi nữa.

Em biết là anh thực sự luôn gây chú ý tới người khác. Nhưng hãy tránh đụng những người không nên đụng nhé.

Đặc biệt là màu đỏ nhé. Đó là một màu chẳng may mắn đâu.

Hwanjoong nghĩ một lúc rồi lắc đầu.

"Hình như trong hội những người sở hữu ghim cài đỏ không có tên của người này thì phải."

Minseok nhíu mày, gạt bỏ suy nghĩ về sự trùng hợp giữa thứ sặc sỡ quý hiếm đeo trên lồng ngực và những danh từ tên được ghi trong cuốn sổ của mình. Có lẽ cậu không nên nghĩ về sự kỳ lạ đó nữa. Cậu nên bỏ qua thứ vớ vẩn này và tập trung vào việc thực hiện niềm mong ước của mình hơn.

Chỉ cần không quan tâm, những cái tên đó tự nhiên sẽ thành vô nghĩa.

Hwanjoong nhìn gương mặt có chút trở nên lạnh lùng của Minseok. Không nghĩ tới người mang gương mặt có nét mềm mại thanh tú khi tỏ ra vẻ xa cách mà chẳng có chút không thích hợp nào. Ngược lại, trông vị ngồi sau cậu ta càng thu hút hơn, cứ như là một băng sơn mỹ nhân đợi người tới phá lớp băng bên ngoài này đi vậy.

"Mà cậu tên là gì nhỉ? Mình là Yoo Hwanjoong."

Nhận ra Minseok là một người có thể đem đến cho mình nhiều trải nghiệm trong đoạn thời gian sắp tới, Hwanjoong liền làm thân.

Keria || Trầm luân cùng mê đắmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ