Chương 2: Bí mật sâu kín nhất của sư tôn vừa bị hắn dùng ngón tay dâm loạn.
Kính Phá Giới là pháp khí truyền tin của Tiên Đạo, người cầm chiếc gương trong tay có thể nhìn thấy tình huống của đối phương cho dù họ ở cách xa ngàn dặm.
Kính Phá Giới này chắc chắn là của Sương Trì.
Một lúc sau, Ma Cung và Ngọc Tiêu Cung kết nối với nhau, Ma quân cười ha hả nói rõ ý đồ của mình, đồng thời chỉa chiếc gương về phía hai thầy trò đang một nằm một đứng, ra lệnh:
"Thập Cửu, ngươi còn ngây ra đó làm gì?"
Trình Cửu liếc nhìn chiếc gương, trái tim hắn như ngừng đập, cả người hắn bị đông cứng bởi cái lạnh từ trong ra ngoài.
Bên đó, có trưởng môn Ngọc Tiêu Cung, còn có các sư thúc, sư bá của hắn, thậm chí còn có các sư huynh cùng thế hệ với hắn!
Mà hắn, sẽ phải ở trước mặt rất nhiều người thân quen, cưỡng hiếp sư tôn bị trọng thương của mình.
Mọi người trong Ngọc Tiêu Cung cũng nhận ra hắn, nhất thời náo động, nối gót theo sau là một vị sư huynh lên tiếng:
"Ngươi. . . Ngươi là Trình Cửu? Trình Cửu, ngươi không được làm chuyện ngu xuẩn."
"Cái gì, thật sự là hắn sao?"
"Cho dù Sương Trì sư thúc đối với ngươi không tốt, nhưng dù sao y cũng là sư tôn của ngươi!"
Đủ loại âm thanh lần lượt vang lên, hơn chục cặp mắt kinh hãi nhìn chằm chằm vào hắn.
Dưới sự chứng kiến và khuyên can của nhiều người như vậy, Trình Cửu vô cảm quỳ một chân xuống, thò tay vào trong xiêm y của sư tôn.
Bạch y nhuốm máu bị đẩy ra hai bên, lộ ra bộ ngực cường tráng đẹp đẽ của nam nhân.
Bởi vì trúng độc tình, da thịt nóng đến mức không thể tưởng tượng nổi, trên làn da chằng chịt lằn roi, thậm chí có một lằn roi xuyên qua núm vú, biến viên thịt vốn dĩ xinh xắn trở nên sưng tấy, dựng đứng lên, đỏ thẫm như quả anh đào chín mọng, phía trên còn có mài máu.
Trình Cửu đè tay lên, ngỡ ngàng mà dừng lại một chút. Hắn biết Ma quân vẫn đang quan sát biểu hiện của hắn, vì vậy hắn không thể không véo một cú tục tĩu lên núm vú đang bị thương ấy.
Không biết Sương Trì bị đau hay bị gì, trong cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ khàn khàn, vật nhỏ đáng thương cũng co quắp lại trong lòng bàn tay của Trình Cửu.
... Núm vú sưng tấy bị ngón tay véo vừa nóng vừa mềm dẻo, Trình Cửu cố nén sự hoảng sợ trong lòng, dùng ngón tay vân vê nó, ấn nó vào trong quầng vú.
Cảnh tượng này bị gương phản chiếu rõ ràng, mọi người ở Ngọc Tiêu Cung lập tức trừng muốn rách mắt, có một người điên tiết quát:
"Thằng nhãi ranh ngươi dám!!"
Giọng nói vang lên bên tai Trình Cửu, một lúc lâu sau hắn mới chậm chạp nhận ra, hình như là sư bá tính tình gắt gỏng của hắn.
"Trình Cửu! Nếu ngươi thật sự làm ra chuyện khi sư diệt tổ, Ngọc Tiêu Cung tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!"
... Là vị sư huynh nào thế?