Chỗ ăn cơm là một quán lẩu.
Rất cay.
Là món ưa thích của tôi.
Trước kia ở cạnh Ju Eun Seok, anh ta không ăn cay, tôi mỗi ngày đều cùng anh ta ăn rau, ăn đến nỗi hoài nghi nhân sinh.
Hôm nay cuối cùng cũng được ăn lẩu mà trong lòng hằng ao ước, tôi đột nhiên ăn đến phát khóc.
Bọn họ còn tưởng tôi khóc vì cay.
"Chị dâu, em sai rồi, lẽ ra em nên gọi lẩu hai ngăn."
"Có chút chuyện đơn giản như thế cũng làm không xong, tán gái kiểu méo gì được."
"Làm chị dâu tức giận, mày nên..."...
Cả nhóm bắt đầu mắng người gọi món.
"Không đâu không đâu, tại tôi thích ăn cay quá, xúc động nên mới khóc."
"....." Cả đám ngây ra.
"Ngon sao lại khóc?" Bọn họ hỏi tôi.
"....." Tôi cũng không biết nữa.
"Ngốc." Jungkook từ nãy giờ không nói gì cuối cùng cũng lên tiếng, còn đem một đĩa lòng bò để trước mặt tôi.
"Anh không ăn?" Tôi nhìn đĩa lòng bò mà chảy nước miếng.
Nhưng mà Jungkook cả buổi tối vẫn chưa động đũa, chỉ cùng với đám anh em của hắn uống rượu.
"Để cô ăn cho no đi." Hắn vẫn chẳng vui vẻ gì nhìn tôi.Tôi cũng chẳng biết mình đã chọc gì tới hắn nữa.
Chỉ có thể lặng lẽ ăn cơm.
Ăn xong, tôi no đến tận cổ, bọn họ hỏi tiếp theo tôi định đi đâu.
"Tôi đến thư viện." Tôi thỏa mãn lau miệng.
"Anh Jeon, lần này anh tán phải một học bá rồi." Một nam sinh cười cười nói.
"Jungkook đổi khẩu vị rồi, hơn nữa lại còn là bị người ta tán."
Đám người kia bắt đầu nói đùa.
Tôi bị trêu đến nỗi đỏ cả mặt.
"Nói đủ chưa?" Jungkook không vui lên tiếng.
"Các anh thì sao?" Tôi chuyển chủ đề.
"Quán bar.""Quán bar?" Tôi nhìn sang Jungkook đã có chút say, "Còn uống nữa?"
"Aizzz... chị dâu không cần lo, anh Jeon không say, không ai uống qua nổi anh ấy."
Tôi.....
Tôi chỉ hỏi bừa vậy thôi.
"Vậy tôi đặt xe về trường đây, các cậu chơi vui nhé." Tôi không thể nào đi bar được, cả đời này chưa từng đi lần nào.
Trong mắt tôi, người hư hỏng mới tới đó, tôi không thể chấp nhận được.
Nghĩ lại thì, Jungkook sớm đã nói qua rồi, hắn không phải người tốt.
Tôi đột nhiên có chút không biết nói gì.
"Vậy được, anh Jeon, chúng ta đi tăng hai thôi?" Có người hỏi ý kiến của Châu Quyện.Jungkook dập thuốc, lấy điện thoại ra đặt xe: "Ừ, bọn mày đi trước đi."
Bầu không khí náo nhiệt bỗng chốc bị dập tắn, bọn họ có chút sửng sốt: "Anh không đi cùng à?"
"Có chuyện." Jungkook bình tĩnh trả lời.
"Anh Jeon, anh có chuyện gì, kệ nó đi đã."
"Đúng đấy, anh không đi làm sao bọn em chơi vui vẻ được."
"Anh Jeon, hay là bọn em đợi anh."
........
Đám người từ bỏ rồi.
Đúng lúc này xe tôi đặt đã tới.
"Tôi đi trước nhé." Tôi vẫy vẫy tay với bọn họ.
Bọn họ còn không kịp nhìn tôi, nhanh chóng nói tạm biệt."Tao không thể tự có việc của mình à?" Jungkook không kiên nhẫn lườm bọn họ một cái.
Nói xong hắn liền giữ lấy cửa xe của tôi, cúi đầu xuống nói: "Cho tôi quá giang một đoạn nhé."
!!!
Không chỉ đám anh em của hắn ngây ra, tôi cũng ngây luôn rồi.
Nhưng tôi đâu dám không cho, chỉ có thể ngồi lùi vào trong, nhường chỗ bên ngoài cho hắn.
"Anh Jeon, anh..." Bên ngoài cửa sổ đám anh em của hắn ta vẫn còn đang oán trách, tài xế đã lao đi như bay rồi.
Tôi thấp thỏm không yên ngồi trong xe, âm thầm nghĩ, hắn không phải muốn đưa tôi về đấy chứ.
Yêu đương trong trường học không phải đều như vậy sao, dưới kí túc xá nữ toàn là bạn trai đưa bạn gái về.Đưa về đến nơi, hai người liền ôm lấy nhau.
Nghĩ đến đây, cảnh tượng hồi chiều lúc hắn hôn tôi lại tái hiện.
Tim tôi tập nhanh đến nỗi dường như cả xe đều nghe thấy.30/8/2023
BẠN ĐANG ĐỌC
_kooklice_hôn nhầm trùm trường
FanfictionTôi kiễng chân hôn nhẹ lên môi anh, thế mà anh lại quay mặt qua chỗ khác. "Tôi vừa hút thuốc, sợ làm em sặc." "Muốn." Tôi vẫn kiên trì. "....." Anh nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt phát sáng, cuối cùng thở ra một hơi rồi cúi đầu hôn tôi. Mùi khói thuốc t...