" Tớ đi có ba ngày thôi mà, sao quên Jimin được. Tớ phải nhớ Jimin nhiều lắm chứ." Jungkook không hiểu Jimin muốn nói gì với hắn.
" Sao lại đi ba ngày, cậu sẽ đi du học mà, sao giờ lại ba ngày?"
" À.... Tớ quên mất, tớ không phải đi du học, tớ chỉ đi công tác với bố Jeon, ba ngày sau tớ sẽ quay lại mà." Jungkook không nhớ là mình đã nói điều này với Jimin hay chưa, nhưng giờ nhìn vẻ mặt sắp khóc của Jimin vì nghĩ sắp phải xa hắn khiến cho Jungkook hạnh phúc không thôi.
" Cậu.... Cậu quên mất? Cậu...." Jimin tức giận đến không thể nói gì hơn, chuyện quan trọng như vậy mà hắn chỉ nói là quên mất, hại cậu từ tối qua buồn đến không còn tâm trí để suy nghĩ hay làm việc gì khác.
" Xin lỗi Jimin, tớ không nhớ ra. Xin lỗi bé yêu, đừng giận tớ nhé." Jungkook ôm lấy cánh tay của Jimin, dựa đầu vào vai cậu dụi tới dụi lui cảnh tượng này giống như một chú cún con đang cố nịnh chủ của mình khi làm sai vậy.
" Cậu bỏ ra, chuyện quan trọng như vậy mà cậu nói quên sao?" Jimin càng nói càng tức, giờ đây lại muốn đánh Jungkook một trận nhưng sức cậu không đủ và cậu cũng không nỡ.
" Tớ thật sự sai rồi. Jimin ơi, đừng giận được không? Tớ biết lỗi rồi, sẽ không có lần sau đâu, tớ hứa đấy." Jungkook đưa ba ngón tay lên đầu thề thốt, gương mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết.
" Cậu hứa rồi đó, đừng có lần sau đó." Jimin hơi bĩu môi giận dỗi.
" Tất nhiên rồi, không có lần sau nữa đâu." Jungkook gật đầu liên tục, nhìn vẻ mặt giận dỗi của Jimin lại thấy cậu đáng yêu không chịu nổi, hôn mấy cái lên đôi môi nhỏ của cậu. Cả đoạn đường đôi chim ri ríu rít không thôi, Jungkook nhìn thấy Jimin lúc này hắn lại hạnh phúc không thôi, cậu ở hiện tại khi ở bên hắn có thể thoải mái bộc lộ cảm xúc của mình không còn ngại ngùng như trước ngay cả nói chuyện với hắn cũng không dám, khiến cho Jungkook cảm tưởng đây là thành tựu to lớn của bản thân.
Đứng dưới hiên nhà, cả hai quyến luyến mãi không muốn buông, trước khi về Jungkook vẫn như thường ngày hôn tạm biệt sau đó để Jimin lên nhà rồi mới quay bước về. Jimin sau khi lên nhà cậu chuẩn bị vào nấu bữa tối, chỉ còn ít chút nữa mẹ Park sẽ tan làm.
Mẹ Park vừa tan làm về đã gặp bà hàng xóm vừa đi vứt rác, bà ta gọi lại:" Chị Park."
Mẹ Park nghe thấy có người gọi tên mình, quay đầu tìm ảnh người. Bà hàng xóm với mẹ Park không quá thân thiết, người tầng một người tầng năm lại càng không có chuyện gì để nói, thỉnh thoảng chạm mặt cũng chỉ chào nhau vài câu,
" Chào chị Lim, chị đi vứt rác sao?"" Chị vừa mới tan làm sao? Tôi có chuyện muốn nói với chị đấy." Bà ta tỏ vẻ đây là chuyện rất quan trọng, nhìn ngó xung quanh rồi mới nói tiếp," Vừa rồi tôi có gặp con chị, đứng ở dưới sảnh với một thằng con trai nào đó, điều quan trọng là hai đứa nó còn hôn nhau đó. Chị có biết chuyện này không?"
" Tôi biết, chuyện tình cảm của con tôi, là người mẹ như tôi sao lại không biết, nhưng có chuyện gì hay sao chị Lim?" Mẹ Park gương mặt lại rất bình thường, như thể chuyện này có gì mà phải nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
JJK.PJM- Tình yêu tuổi 18
FanfictionJungkook nhìn vào đôi mắt đen long lanh của Jimin, " Mùa hè lãng mạn như vậy, tớ có thể nắm tay cậu đi dạo được không?" Thể loại: vườn trường, thanh xuân, sinh tử, ngọt sủng ---------------------- Truyện do mình lên ý tưởng và viết truyện mong được...