Chương 59

995 55 1
                                    

Jimin bối rối không biết nên trả lời mẹ Park ra làm sao cho đúng, cậu chưa từng nghĩ mình sẽ có thai nên khi chuyện này đến quá bất ngờ cậu không phản ứng kịp, nhưng bé con cậu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ bỏ. Tuy rằng bé con mới xuất hiện nhưng cậu cảm nhận được rõ bản thân mình dành tình cảm cho nó nhiều như thế nào, có lẽ là tình cảm mẫu tử có ngay từ lúc cậu biết bản thân mình có bé con, ngay từ lúc đó cậu đã dành tình cảm đặc biệt cho bé con của mình.

Jungkook nắm chặt lấy tay Jimin, giờ lại không ngại xung quanh có nhiều người mà ôm lấy Jimin vào lòng.

Mẹ Park thấy không thể thuyết phục được Jimin, bà đành chuyển hướng sang Jungkook," Còn cậu Jungkook cậu thấy sao?"

" Cháu tôn trọng quyết định của Jimin, tất cả mọi điều em ấy muốn cháu đều sẽ đáp ứng." Jungkook càng nói càng siết chặt vòng tay ôm lấy Jimin vào lòng.

" Cậu không biết chuyện này sẽ ảnh hưởng đến thằng bé như thế nào hay sao? Cậu sao có thể nói như vậy, thằng bé không có suy nghĩ tốt cậu phải giúp thằng bé hiểu ra vấn đề chứ, chuyện mang thai đâu phải ngày một ngày hai,cậu sao có thể đảm bảo cho thằng bé và ngay cả đứa bé trong bụng." Mẹ Park từ trước đến giờ chưa bao giờ cấm cản Jimin vì bất cứ điều gì, những chuyện của cậu chỉ cần Jimin thấy thoải mái bà sẽ không cấm cản, nhưng chuyện mang thai lần này bà không thể nào cho Jimin tự mình quyết định được, bà là một người mẹ một bà không thể nào cứ thế nhìn con mình gặp nguy hiểm.

" Cháu không dám nói cháu là một người tốt, nhưng cháu sẽ cố gắng để dành hết những thứ tốt đẹp cho Jimin, kể cả cho đến khi cháu không còn gì trong tay hay già nua thì cháu vẫn sẽ dành cho em ấy những điều tốt đẹp nhất. Có thể bác không tin nhưng chỉ cần em ấy cần thì đến mạng sống cháu cũng sẵn sàng cho em ấy, chỉ cần Jimin và bé con hạnh phúc, bình an và vui vẻ cháu đánh đổi bất cứ điều gì cháu cũng sẵn sàng.

Mẹ Park một lời cũng không thể nói thêm, bà đứng dậy đôi mắt đượm buồn nhìn về phía Bố mẹ Jeon," Ông bà chủ, hôm nay tôi có chút mệt. Xin phép ông bà cho tôi nghỉ sớm một hôm, ngày mai tôi sẽ làm bù công việc của ngày hôm nay."

Mẹ Park quay người bỏ đi, Jimin chạy ngay phía sau nhưng bị Jungkook giữ lại,
" Jimin, đừng khóc. Bác gái có thể sẽ cần thời gian để bình tĩnh lại, chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé, được không? Jungkook tin bác gái sẽ hiểu cho em."

Jungkook đỡ Jimin vào nhà, ánh mắt của cậu vẫn nhìn theo bóng dáng của mẹ Park cho đến khi không còn nhìn thấy bà nữa. Jungkook để Jimin ngồi xuống ghế hắn cũng ngồi xuống bên cạnh cậu, mẹ Jeon nhìn đôi mắt đỏ hồng của Jimin lòng thương xót của một người mẹ liền dâng lên," Jimin, bác tin mẹ con sẽ hiểu ra thôi, đừng suy nghĩ nhiều sẽ ảnh hưởng đến em bé, nhé. Con có muốn ăn gì không bác sẽ nấu cho con."

" Không ạ, con có chút mệt, con xin phép được lên phòng Jungkook nghỉ một chút được không ạ?" Jimin đã cũng đã đoán trước được thái độ của mẹ Park sẽ như vậy, cậu cũng không muốn sẽ cãi lời mẹ mình, nhưng nghĩ đến việc sẽ bỏ đi bé con chính là điều cậu không bao giờ muốn, dù có chuyện gì xảy ra cậu cũng sẽ bảo vệ bé con đến cùng.

" Được, con lên nghỉ đi. Chút nữa lúc thức dậy nếu có đói thì nói với bác nhé, được không?" Mẹ Jeon cười dịu dàng với cậu một cái, đưa ánh mắt ý bảo Jungkook đưa cậu lên phòng.

JJK.PJM- Tình yêu tuổi 18Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ