#14

10.2K 658 94
                                    

*Cọc cọc cọc*

"Thiếu gia, nên dậy rồi ạ."

Ánh nắng len lỏi qua tấm màn lụa mỏng, chạy trên tấm lưng trần của Gemini, rồi lại nhẹ nhàng chạm vào bầu mắt Fourth.

Em được vòng tay rắn chắc của người bên cạnh ôm chặt vào lòng, suýt chút nữa đã che khuất ánh nắng ban mai đẹp đẽ bên ngoài.

Sáng sớm không khí có hơi lạnh, trên người em đã được Gemini bọc hết một lớp chăn dày rồi ôm vào lòng hắn, nhưng em vẫn không chịu nổi mà rúc sâu vào hõm cổ người bên cạnh, che đi chiếc mũi bị lạnh đến đỏ ửng.

Ấm quá.

Thật không muốn dậy chút nào.

Nhưng dù có lười biếng đến đâu, thì Fourth vẫn phải thức dậy đi mở cửa cho người đã gõ cửa bên ngoài.

Em lồm cồm bò dậy, định kéo chăn ra đi mở cửa. Nhưng cơ thể còn chưa nhích được ra vòng tay như gọng kìm của Gemini, người kia đã lập tức kéo em lại.

Gemini mắt cũng chẳng mở, mò mẫm ôm lấy chiếc eo mảnh dẻ của em, vùi mái tóc rối tung của mình vào chiếc áo ngủ mềm mại mà em mặc trên người.

"Đi đâu đó..."

Giọng nói trầm khàn mang theo ngái ngủ cưa thế mà vang lên, lời còn chưa dứt thì mái đầu rối tung kia đã dụi vào eo em. Thấy còn chưa hài lòng, hắn liền mở một mắt ra, tìm đường kê đầu lên đùi em.

Fourth thở dài nhìn người kia cứ dụi đầu vào bụng mình, em chẳng thể làm gì khác hơn là vừa xoa đầu hắn vừa bảo:

"Gem lớn rồi đấy, sao sáng nào cũng như con nít thế."

Đến cả chiếc gối trên giường cũng bị hắn lăn lộn đến rơi xuống đất.

Người này, lại trở về làm thiếu niên ngốc nghếch của em.

Fourth đưa tay xoa đầu tóc vốn đã rối tung của người kia, khiến chúng càng chẳng ra hình ra dạng, rồi mới hài lòng mà nâng đầu hắn xuống khỏi người mình, đặt sang chiếc gối mềm bên cạnh.

Người kia càu nhàu gì đó nhưng em chẳng nghe rõ, chỉ vội vàng đi đến mở cửa, sợ người giúp việc bên ngoài đợi lâu.

Ngay khi cửa được mở ra, ngoài ý muốn của Fourth, trước mặt em chẳng phải quản gia mà là thiếu niên tối hôm qua.

"Cậu chủ Nattawat, em mang bữa sáng lên cho thiếu gia và cậu chủ ạ. Hôm nay ông bà chủ ra ngoài từ sớm, nên dặn phòng ăn mang bữa sáng lên ạ."

Người trước mặt mỉm cười tươi như hoa, dáng người nhỏ nhắn bị chôn giữa bộ đồng phục quá khổ, trông như một đứa trẻ đáng yêu.

Fourth lặng đi đôi lát, sau đó cũng mỉm cười đáp lại người đối diện:

"Chân đã khỏi chưa? Sao không nhờ người khác mang lên giúp?"

Fourth vô thức nhìn xuống đôi chân mảnh khảnh của nó, trông có vẻ như vẫn chưa hết đau.

"In không sao rồi ạ. Cảm ơn cậu chủ Nattawat đã quan tâm. Em mang thức ăn vào phòng nhé ạ?"

In lại cười, tay nâng khay thức ăn lên để Fourth xem, muốn em cho nó vào phòng.

Fourth chẳng biết đang nghĩ gì, em đưa tay lấy khay thức ăn từ tay In, giọng nói nhỏ nhẹ thường ngày lại vang lên:

(Hoàn)[GeminiFourth][ABO] MỘT ĐỜINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ