"Chỉ một cú hất sao đủ chứ"
Hồ Thần hé mắt nhìn cấp dưới nổi giận, nhàn nhạt lên tiếng: "Ồ, Dực Ly, ngươi gả đi khi nào mà ta chẳng biết vậy?"
Dực Ly bị Thừa Hoàng hỏi mà đứng cả hình, sửng sốt hỏi: "Hồ Thần, ngài nói gì vậy? Sao ta lại gả đi, gả đi cái gì chứ?"
Lão hồ ly: "Nhảy dựng lên như vậy? Ta còn tưởng phu quân nhà ngươi sắp có vợ lẽ cơ đấy".
Được Thừa Hoàng nhắc nhở, lúc này Dực Ly mới kịp nhận thức hành động lỗ mãng của bản thân. Anh đặt hờ nắm tay lên miệng, ho vài tiếng: "Haha, là ta tức giận thay Thần Phi thôi".
Tiểu thần quân lại tặc lưỡi, ra vẻ chỉ hận rèn sắc không thành thép, nói: "Hồ Thần, không phải ta nhiều chuyện, cơ mà ta muốn nhắc nhở ngài một chút, phải biết quý trọng người bên cạnh. Tiểu Trác đại nhân vừa xinh đẹp vừa đáng yêu. Là một mỹ nhân thanh tú nhã nhặn, tính tình lại điềm đạm dịu dàng. Bình thường ngài bắt nạt ngài ấy thì ta không được phép xen vào, nhưng bây giờ ngài dám làm chuyện có lỗi với Thần Phi, thứ lỗi ta nói một câu không phải, trên đời này ngoại trừ Tiểu Trác đại nhân, không ai chịu nổi cái tính nết của ngài quá ba ngày đâu...".
Nhớ lúc mới vào Hồ Cung, Dực Ly là một tiểu tiên quân phong độ nhã nhặn biết nhường nào. Lời ăn tiếng nói vừa chuẩn mực vừa kính cẩn, một tiếng chủ tử, hai tiếng đại nhân.
Cũng không biết từ khi nào mà lại trở nên dông dài nhiều chuyện thế này, cũng càng lúc càng không biết lớn nhỏ. Càng ở bên cạnh lâu ngày, Hồ Thần còn tưởng đâu bản thân bằng vai phải lứa với anh ấy chứ.
"Dừng". Thừa Hoàng kịp thời lên tiếng chặn lại cái miệng của Dực Ly. Ngày nào anh cũng ở bên tai hắn ca ngợi Trác Dực Thần tám trăm lần, mà lúc nào cũng phải kèm theo một đoạn dè bỉu hắn. Nếu không phải người này tận trung vạn năm, tính tình chính trực không đổi, lão hồ ly còn cho rằng cấp dưới đang ngấp nghé Tiểu Mỹ Nhân nhà hắn đấy.
Nhưng mà đoạn nói về Tiểu Mỹ Nhân nhà mình thì Hồ Thần vô cùng kiên nhẫn lắng nghe, khoé miệng còn cong cong thành một nụ cười thoả mãn. Còn đoạn chê bai mình thì thôi đi, lão thần thú không có kiên nhẫn.
Hắn cũng không có sở thích tự ngược mà yên lặng nghe người ta nói xấu mình.
Dực Ly bị cắt ngang liền ngậm miệng, nhưng trong lòng lại tức lắm.
Lúc này anh vẫn chưa biết Trác Dực Thần là nam tử tộc Tức Nam, cũng không biết y đã mang thai.
Tiểu thần quân không biết vị mà Thừa Hoàng vừa nhắc đến là ai, nhưng nếu kẻ này dám cả gan phá hoại gia đình hạnh phúc của Thần Phi nhà anh, thì cũng nên tự lường trước hậu quả đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
|THỪA DỰC| Tiểu Mỹ Nhân Dưới Bóng Ngô Đồng
Fanfiction👉 Tag: Cổ trang huyền huyễn, ngọt sủng, sinh tử văn, hơi ngược. THỪA HOÀNG x TRÁC DỰC THẦN 🔸Các tình tiết và tính cách của nhân vật trong truyện dựa theo cảm nhận cá nhân của bản thân mình. 🔸Nội dung truyện xoay quanh sự chữa lành và yêu thương...