|21| Tính cách

670 57 77
                                    

"Thỉnh thoảng y cũng sẽ vô thức mà phụng phịu nũng nịu"

Thừa Hoàng đan hai tay vào nhau đặt sau lưng Trác Dực Thần làm tựa lưng cho y

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Thừa Hoàng đan hai tay vào nhau đặt sau lưng Trác Dực Thần làm tựa lưng cho y.

Lão hồ ly mỉm cười nhìn cánh môi hồng nhuận hơi dẩu của Tiểu Mỹ Nhân, rồi không nói tiếng nào mà cúi đầu hôn xuống.

Một tay hắn vẫn giữa sau lưng, tay kia nắm nhẹ cằm để Trác Dực Thần ngẩng mặt lên.

Tiểu Mỹ Nhân sửng sốt mở tròn đôi mắt đen láy vì nụ hôn bất ngờ, nhưng chỉ chốc lát sau, khi bất ngờ đã qua đi y cũng ngoan ngoãn vòng tay ôm cổ Thừa Hoàng, hé miệng đáp lại nụ hôn đầy yêu thương của hắn.

Lão hồ ly hôn không mạnh mẽ cũng chẳng có mùi tình dục. Một nụ hôn nhẹ nhàng vừa dịu dàng vừa ấm áp.

Mới ban đầu chỉ là hai cánh môi mềm mại chạm vào nhau, nhưng càng hôn càng sâu hơn.

Thừa Hoàng được nước lấn tới, đầu lưỡi ướt át xâm nhập vào khoang miệng ngọt ngào của Trác Dực Thần, rồi mạnh mẽ cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại của y.

Hai người môi lưỡi giao triền đến khi Tiểu Mỹ Nhân không thở nổi nữa mới tách ra. Bên khoé môi y còn vương một sợi chỉ bạc bóng loáng.

Lão hồ ly mỉm cười đầy đắc ý, hắn dùng ngón tay cái dịu dàng lau đi vệt nước bóng loáng trên môi y. Bàn tay to lớn áp lên gò má phúng phính, giọng nói ấm áp dịu dàng vang lên: "Bảo bối ngốc, trêu ngươi thôi".

Trác Dực Thần nghiêng đầu cọ má vào lòng bàn tay Thừa Hoàng khiến cho phần thịt mềm mại trắng nõn bị ép cho tròn lên, trông vô cùng vô cùng đáng yêu.

Y không hiểu tại sao hắn lại nói mình ngốc, cũng không biết hắn đang nói trêu cái gì.

Nhưng Tiểu Mỹ Nhân vẫn chưa kịp lên tiếng thắc mắc, bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng rồng ngâm lớn vang trời khiến y giật bắn mình.

Trác Dực Thần gần như là nảy người lên một cái rồi nhào vào ngực Thừa Hoàng, hai tay siết chặt cổ hắn. Cái đầu nho nhỏ vùi sâu vào hõm vai nam nhân.

Lão hồ ly bật cười thành tiếng, xoa xoa lưng y, dỗ dành: "Bảo bối đừng sợ, là Hắc Long mà".

Lúc này Tiểu Mỹ Nhân mới chậm rãi hoàn hồn, mặc dù đã thôi không sợ nữa nhưng y vẫn ôm cổ Thừa Hoàng chỉ là không có áp sát như ban nãy, phụng phịu mách lẻo: "Làm ta giật cả mình".

Trác Dực Thần có biết Hắc Long, đó là thú cưỡi của Thừa Hoàng. Một con rồng to ơi là to, cũng đen ơi là đen. Trên người còn có một lớp vải cứng ơi là cứng nữa.

|THỪA DỰC| Tiểu Mỹ Nhân Dưới Bóng Ngô ĐồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ