|18| Phu quân

846 73 151
                                    

"Phu, phu quân"

Dực Ly vừa xuất hiện liền tặc lưỡi, ai oán nói: "Lão tổ tông của ta

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Dực Ly vừa xuất hiện liền tặc lưỡi, ai oán nói: "Lão tổ tông của ta. Tiểu Trác đại mỹ nhân ở nhà ngài không lo cưng chiều, tự nhiên bỏ đến cái nơi khỉ ho cò gáy, quanh năm không có nổi một bóng ma này ngẩng người cái gì vậy hả?"

Thừa Hoàng lười biếng không thèm mở mắt, nhàn nhạt nói: "Dám nói nơi này là khỉ ho cò gáy, tiểu Dực Ly, ngươi không sợ bị thiên lôi đánh à?"

Dực Ly vừa nghe thế liền giật mình che miệng, cười hì hì đổi giọng: "Haha, ta chỉ là nói mê, nói mê một chút mà thôi. Thiên đạo trên cao chắc chắn sẽ không chấp nhất".

Thừa Hoàng vẫn nằm yên bất động, chỉ có giọng nói là vang lên đều đều: "Nhưng mà ta chấp nhất đấy".

Dực Ly lại tặc lưỡi, nói lảng sang chuyện khác: "Khoan hẳn nói chuyện này, ngài trả lời ta trước đi. Sau đột nhiên lại bỏ tiểu Trác đại nhân một mình cô đơn ở Hồ Cung, còn bản thân thì lại chạy đến đây vậy?"

Thừa Hoàng: "Sao ngươi biết ta bỏ mặc y một mình cô đơn?"

Dực Ly 'xì' một tiếng rõ khinh thường: "Ngày nào tiểu Trác đại nhân cũng ngồi một mình ở cửa Hồ Cung ngóng ngài về. Ngài còn dám nói là không bỏ mặc y, không sợ bị thiên lôi đánh hay sao?"

Thừa Hoàng nói với giọng điệu vừa xem thường người khác vừa thiếu đánh: "Ban đêm ta về nhà ôm bảo bối của ta, chẳng lẽ cũng phải báo cho ngươi biết à?"

Dực Ly nghe thế thì 'ồ' một tiếng, tò mò hỏi: "Thế hoá ra đêm nào ngài cũng về Hồ Cung ôm ôm mỹ nhân à?"

Thừa Hoàng đang bực bội trong người, vậy là chẳng nể nang gì mà chọi một tia linh lực vào mặt Dực Ly, mất kiên nhẫn nói: "Vậy tối nay trước khi vào phòng ôm người, ta gọi ngươi dậy nhìn một chút nhé?"

"Ồ thế lại hay quá". Dực Ly phấn khích đồng ý ngay không cần suy nghĩ. Nhưng nhiệt độ xung quanh đột nhiên hạ thấp khiến anh tỉnh táo ngay lập tức.

Tiểu thần quân húng hắng ho một tiếng, đổi giọng: "Nhưng mà ban đêm người ta ngủ mất rồi ngài mới về thì có ích gì chứ? Tiểu Trác đại nhân có biết đâu, mấy hôm nay ngày nào ngài ấy cũng lấy nước mắt rửa mặt kia kìa".

Dực Ly nói xong thì hơi rướn người lên một tí, muốn xem xem lão hồ ly hiện tại có biểu cảm gì. Nhưng hắn chỉ nằm yên không nhúc nhích, trông chẳng khác gì đã ngủ mất rồi.

Thân là một thuộc hạ tận trung đi theo bên cạnh Thừa Hoàng bao nhiêu lâu, làm sao Dực Ly có thể không hiểu rõ lão tổ tông nhà mình cơ chứ.

|THỪA DỰC| Tiểu Mỹ Nhân Dưới Bóng Ngô ĐồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ