|26| Nghị sự

431 40 41
                                    

"trông ngoan ơi là ngoan"

"Bái kiến Hồ Thần".

Tiểu Hắc Long nghênh ngang chở Thừa Hoàng và Trác Dực Thần xông qua Nam Thiên Môn, rồng ta ỷ vào địa vị của Hồ Thần nên cứ ngạo nghễ mà bay, một tí e dè cũng chẳng có.

Thẳng đến cửa lớn Bảo Thiên Điện của Thiên Cung nó mới dừng lại.

Chúng tiên trong Đại Điện vừa thấy Thừa Hoàng xuất hiện, ngoại trừ Thiên Đế vẫn ngồi im, những người khác lập tức đứng dậy chắp tay cúi đầu cung kính hô vang.

Lão hồ ly chậm rãi bước lên trường toạ dành riêng cho hắn, Trác Dực Thần cũng được hắn nắm tay dắt đi, theo sau nửa bước.

Chúng tiên bên dưới hành lễ xong vẫn chưa được cho ngồi, bọn họ len lén liếc mắt, thấy Hồ Thần đã yên vị nhưng vẫn chẳng có ý định hô miễn lễ, trong lòng đột nhiên hơi bất an. Cả đám ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi nhưng không có tiếng nói nào vang lên.

Thừa Hoàng liếc mắt nhìn một vòng, rồi nhếch miệng cười: "Đường đường là tiên nhân của Thiên Giới, không ngờ mắt lại kém như thế. Ta thấy các ngươi nên về nhà đóng cửa tự mình cảm thấy nhục nhã thì hơn".

Chúng tiên bên dưới cúi đầu càng thấp hơn, ai cũng không hiểu bản thân làm sai chuyện gì.

Nói đại thần thú tính tình thất thường quả nhiên là không sai.

Mặc dù không ai biết Hồ Thần đang nổi giận cái gì, nhưng mà hom lưng nhận sai trước chắc chắn là đúng.

Vậy là đại điện lại rơi vào một khoảng yên lặng chết chóc.

Thiên Đế cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thể nhẹ giọng hỏi một câu: "Không biết Hồ Thần có ý gì?"

Thừa Hoàng thấy Trác Dực Thần bóc vỏ sơn tra ướt hết cả tay bèn giành lấy tự mình bóc. Bóc một lượt mấy quả để vào bát cho y, xong rồi còn kéo hai bàn tay trắng nõn sang, cẩn thận lau sạch vết bẩn.

Động tác trên tay thì rõ là dịu dàng, nhưng ánh mắt dành cho Thiên Đế thì không được tốt cho mấy.

Lão hồ ly dùng ánh mắt tiếc hận dạy mãi không thành nhìn Thiên Đế, cuối cùng vẫn mở miệng: "Tiểu Trác đại nhân nhà các ngươi, một người to như thế bước vào mà không ai thấy à?"

Lúc này chúng tiên mới vỡ lẽ trong lòng, dĩ nhiên là có thấy, nhưng mà quả thật là đã quên chào.

Vậy là cả đại điện lại vang lên tiếng chào một lần nữa: "Bái kiến tiểu Trác đại nhân".

|THỪA DỰC| Tiểu Mỹ Nhân Dưới Bóng Ngô ĐồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ