Ngoại Truyện Tết.

235 12 0
                                    


Năm mới tết cũng đã gần cận kề, nhà nhà đều náo nức chuẩn bị mua sắm, sắm sửa đồ tết, làm đẹp cho bản thân chuẩn bị cho một cái tết sung vầy.
Những người đi làm ở nơi xa cũng cố gắng từng ngày kiếm tiền về lo cho gia đình một cái tết ấm no.

Vào hằng năm hai mươi ba tháng chạp âm lịch, là ngày tết ông công ông táo.
Theo phong tục của người dân Việt Nam là ngày sẽ làm lễ đưa tiễn các táo quân về chầu trời, có nhà sẽ làm thịnh soạn và long trọng, có nhà sẽ làm đơn giản hơn nhưng không thiếu phần thành tâm trong đó.
Phong tục này nhằm mục đích là các táo quân sẽ trình tấu sớ với Ngọc Hoàng về những chuyện trong nhà năm vừa qua của gia chủ, gửi gắm mong muốn những điều tốt đẹp nhất sẽ được thưa với Ngọc Hoàng và những điều không may mắn hoặc không tốt sẽ được báo cáo nhẹ đi.

Thì tại một căn nhà ba gian ở Vĩnh Long có một gia đình họ Trần cũng đang chuẩn bị cho việc cúng ông Công ông Táo.
Bà Trần Thị Hội đang sắp xếp một bàn mâm cúng ông Công ông Táo, trên bàn cúng được bà chuẩn bị rất thịnh soạn nào có gà luộc, xôi gấc, bánh chưng và vài món chay, trái cây hoa quả và không thể thiếu là bộ vàng mã đưa ông Công ông Táo.
Bà Hội đang loay hoay chuẩn bị cúng thì thấy trên bàn cúng thiếu gì đó, bà vỗ tay lên trán.
“Ầy chết, chút nữa thì quên béng đi mất, Thanh ơi! Cá nội kêu mua giùm nội đâu rồi con.”

“Dạ đây ạ!”
Một cô gái với mái tóc dài ngang vai, cột nửa đầu phần tóc được tỉa layer không kém phần cá tính, trên tay cô cầm một cái mẹt tre, trên mặt còn dính ít tro bếp. Cô lon ton chạy lại rồi đặt mẹt tre ấy lên bàn cúng rồi nở nụ cười tươi với bà Hội.

Bà Hội đang đốt nhang chuẩn bị cúng khi thấy cái mẹt tre liền sững người lại, bà hết nhìn mẹt tre rồi lại nhìn Thanh.
“Cái gì đây!”

“Dạ cá nướng á nội, hồi nãy con ra chợ mua bà bán cá nói cá mới bắt ở ngoài đồng về đem đi nướng lụi là ngon số dách luôn á nội, con mới vừa nướng xong còn nóng hổi nè nội.” Thanh ngây ngô nói, cô còn không quên nhe răng nở một nụ cười sáng chói với bà Hội.

Bà Hội nhìn Thanh rồi chắp tay niệm Phật trong miệng.
“Nam mô a di đà phật! Cầu xin đức phật hãy tha thứ cho tội nghiệp con sắp gây ra, cho con xin nghỉ tu năm phút.”

Sau khi đã niệm phật xong bà hội đặt nhang xuống rồi vớ lấy một cây chổi để gần đó, nhắm thẳng về phía mông Thanh mà quất tới.

“A! Sao nội đánh con!” Thanh vừa bị bà Hội đánh liền lấy tay ôm mông lại né đi chỗ khác.

“Cái con nhỏ này cá để phóng sanh chứ có phải để ăn đâu mà bây đem đi nướng với chả lụi hả! Bây lướt tíc tốc coi cô hai báo nhiều quá giờ bây tính làm cô ba báo hay gì hả!?” Bà Hội một tay cầm chổi chỉ về phía Thanh một tay chống nạnh tức giận la lớn.

“Con đâu có báo đâu! Con giỡn với nội tí thôi chứ cá này sao phóng sanh được, con có chuẩn bị rồi nè nội!” Thanh lấy trong túi quần ra vài tấm vé đưa cho bà tới trước mặt bà Hội.

“Cái gì nữa đây?” Bà Hội cầm máy tấm vé trên tay khó hiểu nhìn Thanh.

“Dạ vé máy bay á nội, con thấy ông Táo năm nào cũng cưỡi cá chép về trời, nên năm nay con hay đổi phương tiện cho ông đi máy bay cho tiện.” Thanh nói rồi liền mỉm cười với bà Hội.

[BHTT-Tự Viết] Lệ Tình Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ