Chu Ải mở ô để ngoài ban công, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời u ám mưa lớn bên ngoài, quay người vào trong thì bật đèn ký túc xá.
Mưa mùa hè luôn rất lớn, Chu Ải đi từ tòa nhà giảng dạy về ký túc xá, quãng đường không dài, nhưng đi về đến nơi, quần áo trên người cậu đều bị mưa tạt ướt sũng.
Cậu lấy quần áo sạch trong tủ quần áo, vừa thay xong từ nhà vệ sinh, cửa ký túc xá đã bị người bên ngoài mở ra.
Trần Tầm Phong bước vào, trên người mặc áo phông cộc tay và quần đùi màu đen, hắn chơi bóng rổ trong sân vận động, nhưng bây giờ toàn thân đều ướt sũng, hắn treo chìa khóa bên cạnh cửa, quay người ngẩng đầu lên thấy Chu Ải trong phòng, hắn lau nước trên cổ giải thích: "Bọn họ đều không mang ô, mấy người chen chúc dưới ô của tôi, tôi dứt khoát chạy về trước."
Nói rồi hắn đi đến trước mặt Chu Ải, đến gần hắn giơ tay khẽ nhéo sau gáy Chu Ải, trên người hắn đều là nước mưa ướt sũng, nên hắn dừng lại cách Chu Ải hai bước chân, nói: "Tôi đi tắm trước đã."
Chu Ải giơ ngón tay lau giọt nước trên mí mắt Trần Tầm Phong, gật đầu.
Sau khi Trần Tầm Phong vào nhà vệ sinh, Chu Ải xách hộp cơm đã đóng gói xuống tầng một, cậu hâm nóng lại hai phần cơm đã đóng gói ở lò vi sóng tầng một, trước sau mất vài phút, khi cậu quay về thì Trần Tầm Phong đã lau tóc từ nhà vệ sinh đi ra.
Đúng vào thời gian nghỉ giữa giờ học buổi chiều và giờ tự học buổi tối, bên ngoài trời mưa lớn, hai người khác trong ký túc xá không về, khi Trần Tầm Phong đi ra chỉ mặc quần và dép lê, hắn để trần nửa người trên, vừa dùng khăn lau tóc vừa gọi tên Chu Ải.
Chu Ải đặt hai hộp cơm lên bàn, nghiêng đầu, liền cảm thấy Trần Tầm Phong từ phía sau dán lại gần, tì cằm lên vai cậu, giọng Trần Tầm Phong rất nhỏ, giống như chỉ có Chu Ải mới có thể nghe rõ được tiếng thì thầm của hắn, hắn nói: "Cả ngày rồi không gặp được cậu."
Tóc Trần Tầm Phong chưa lau khô, có nước theo động tác của hắn chảy vào cổ Chu Ải, mang theo mùi dầu gội, Chu Ải không né tránh, nhưng một tay đưa ra sau sờ vào cánh tay Trần Tầm Phong, Trần Tầm Phong phản ứng rất nhanh, nắm lấy tay Chu Ải.
Lên lớp 11 phải chọn ban, thành tích của Chu Ải vẫn ổn định như trước, thậm chí còn nổi bật hơn, nhà trường đương nhiên đặt cược vào cậu, học sinh lớp 11 trưởng thành hơn lớp 10, lại tạm thời không căng thẳng như lớp 12, cho nên nhiều việc đại diện cho trường Số Sáu đi thi đều có tên Chu Ải. Gần đây lại là mùa thi, lớp luyện thi học sinh giỏi cấp trường chưa chính thức thành lập, nên hai ngày nay Chu Ải lại tham gia lớp học thêm gấp rút môn Vật lý.
Những ngày này cậu đều không ăn trưa cùng Trần Tầm Phong, càng không có thời gian để về ký túc xá trong giờ nghỉ trưa, hai người buổi trưa đều không gặp mặt.
Tóc ướt rối của Trần Tầm Phong quét qua má Chu Ải, Chu Ải chống tay lên bàn phía sau, tiện tay nắm lấy mép bàn, cậu hơi ngẩng đầu, theo động tác, bên cổ căng thẳng hơn, sau đó cậu cảm thấy ấm áp ẩm ướt, môi Trần Tầm Phong phủ lên cổ cậu, hôn xong Trần Tầm Phong dường như cảm thấy chưa đủ, hắn bắt đầu dùng răng cắn lớp da mỏng trên cổ Chu Ải.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hết] Trúc mã của cậu câm nhiều người ghét là hotboy trường - Khương Ô Lạp
Romance◆QT: Vạn người ngại người câm trúc mã là giáo thảo ◆Tác giả: Khương Ô Lạp ◆Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, học đường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Con cưng của trời, Duyên trời tác hợp, từ trường học đến xã hội. ◆Độ dài: 89 chương ◆Editor: Lan ◆Be...