Chu Ải cũng cảm thấy ngượng ngùng, cũng cảm thấy bản thân mình quá vô dụng, cậu không muốn phô bày tất cả sự bối rối của mình trước mặt Trần Tầm Phong.
Huống hồ, bây giờ có kể lại những gì mình từng trải qua thời cấp hai và trại hè cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, chuyện đã qua, kết quả đã định, bây giờ kể lại những chuyện này chẳng khác nào than vãn, giống như đang tìm kiếm sự an ủi từ Trần Tầm Phong, Trần Tầm Phong đã rất thương cậu rồi, Chu Ải không muốn lúc nào cũng duy trì hình ảnh đáng thương và vô dụng trước mặt Trần Tầm Phong.
Nếu không phải Trần Tầm Phong nhất quyết muốn tìm hiểu cho ra lẽ, thì bản thân Chu Ải sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện này nữa.
Rất nhiều lúc, khi sự cố chấp của Trần Tầm Phong thể hiện ở trên người Chu Ải, nó sẽ trở nên vô cùng mãnh liệt, kỳ nghỉ Tết Dương lịch năm ngoái, bên ngoài phòng học đàn piano, bọn họ lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất kể lại những năm tháng xa cách, lúc đó Chu Ải đã đưa ra thái độ rõ ràng, chuyện cũ đã qua, tốt xấu đều đã qua, cả hai không cần phải đắm chìm vào những đúng sai trong những năm đó nữa.
Nhưng rất rõ ràng, với Trần Tầm Phong, thì chuyện đó chưa qua.
Trần Tầm Phong bề ngoài thì cái gì cũng chiều theo Chu Ải, Chu Ải nói gì thì hắn cũng đều đồng ý, nhưng hắn không vượt qua được thì chính là không vượt qua được, hắn muốn tìm hiểu cho ra lẽ từng chi tiết nhỏ nhặt về cuộc sống của Chu Ải trong những năm tháng mình rời đi, hắn muốn toàn bộ cuộc sống của Chu Ải trong những năm tháng đó trở nên trong suốt trước mắt mình.
Nhưng Trần Tầm Phong đối với Chu Ải luôn luôn chân thành, hai người gặp lại, hắn là người mổ xẻ quá khứ của mình trước, là người chủ động trở nên trong suốt trước mặt Chu Ải, sau đó hắn mới bám chặt lấy Chu Ải không buông.
Hai người từ nhỏ đã bắt đầu ở bên nhau, từ nhỏ đã chỉ có mỗi mình đối phương, Chu Ải sẽ không biểu hiện sự phản cảm đối với dục vọng kiểm soát của Trần Tầm Phong, việc Trần Tầm Phong âm thầm điều tra về cậu, việc Trần Tầm Phong tìm hiểu và can thiệp vào mọi chuyện của cậu, Chu Ải đều mặc nhiên chấp nhận và đã quen. Dù sao thì Trần Tầm Phong cũng luôn chủ động giao nộp bản thân mình trước, khi Trần Tầm Phong kiểm soát cậu, thì trước tiên hắn đã tự mình đặt bản thân vào tay Chu Ải.
Chu Ải không thể từ chối Trần Tầm Phong, nhưng cậu có sự giữ lại, những gì Chu Ải viết trên máy tính bảng chỉ là kể đơn giản về nguyên nhân đầu đuôi của chuyện này, những sự nhắm vào trong thời gian dài, những sự đối xử đặc biệt từ đầu đến cuối, những sự bối rối và thất bại chỉ thuộc về riêng Chu Ải, cậu đều không đề cập đến.
Chữ viết không nhiều, nhưng Trần Tầm Phong lại cúi đầu nhìn rất lâu, dường như hắn muốn thông qua vài dòng chữ đơn giản này để ghép lại những trải nghiệm cụ thể khi đó của Chu Ải.
Chu Ải ngồi im lặng bên cạnh chờ, hơi ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng, thời gian như trôi qua rất lâu, cuối cùng cậu cũng cảm thấy Trần Tầm Phong bên cạnh mình động đậy, Trần Tầm Phong khàn giọng gọi tên cậu: "Chu Ải."
Xung quanh quá yên tĩnh, thậm chí tiếng chim hót và tiếng gió cũng không có, cho nên khi Trần Tầm Phong vừa cất tiếng, giọng nói của hắn trở nên vô cùng đột ngột.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hết] Trúc mã của cậu câm nhiều người ghét là hotboy trường - Khương Ô Lạp
Romance◆QT: Vạn người ngại người câm trúc mã là giáo thảo ◆Tác giả: Khương Ô Lạp ◆Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, học đường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Con cưng của trời, Duyên trời tác hợp, từ trường học đến xã hội. ◆Độ dài: 89 chương ◆Editor: Lan ◆Be...