La Tam vốn dĩ là lưu manh vùng này, bởi vì tụ chúng ẩu đả, bị phán hai năm, sau khi ra tù không có nơi đi, đi tìm việc lại bởi vì có ký lục phạm tội mà không được nhận, huấn luyện viên Quản Mang nhìn cậu ta như vậy sớm muộn gì lại quậy vào với đám người kia, vì thế tìm ông chủ Hồ của Khải Lệ Cung, sắp xếp La Tam đến đây làm việc.
La Tam tuổi không lớn, lớn lên cũng sạch sẽ, tay chân còn tính nhanh nhẹn, sau khi làm một tháng, đúng lúc tổ trưởng tổ cậu ta về nhà nghỉ sinh, La Tam lâm thời làm công việc của cô, không cần phải vào phòng riêng nữa, chỉ cần tuần tra ở bên ngoài, việc nhẹ lương cao.
Hôm nay cậu ta cũng coi như xui xẻo, buổi chiều có một đám người đến đây, La Tam cũng quen biết, cũng là lưu manh vùng này, gọi là Sư Nha, nguyên bản Sư Nha tên là gì không biết, trong miệng ông ta nạm bốn cái răng vàng lớn, lúc ban đầu mọi người đều gọi ông ta là Lão Cẩu Nha, sau này Lão Cẩu Nha có tiếng, thuộc hạ cũng có mấy người, liền cảm thấy tên này không dễ nghe, đổi thành Nanh Sói, sau lại bộ điện ảnh đặc biệt nổi danh kia chiếu, đều nói tên này của ông ta nghe cứ như là nằm vùng, liền lại đổi thành tên hiện tại.
Lúc trước một đám đánh nhau kia của La Tam bị bắt gọn, nghe nói địa bàn bị Sư Nha chiếm, hai năm không gặp, Sư Nha cũng lăn lộn ra danh tiếng, một đám người lớn tiền hô hậu ủng.
Sư Nha cũng nhận ra La Tam, dù sao cũng từng gặp nhau giang hồ, hai năm lại không dài.
Sư Nha đã uống rượu, đầy mặt ửng hồng, mùi rượu tận trời, vỗ bả vai La Tam nói lại chuyện năm đó.
Một đám người như vậy vây quanh chặn hơn nửa lối đi, giám đốc trực ban lại đây hỏi sao lại thế này.
La Tam liền nói đây là người quen của mình, làm ông ta rời đi, Sư Nha người này có tiếng kẻ điên, chuyện gì cũng có thể làm ra được.
La Tam thuê một phòng cho bọn người này, vừa khuyên vừa dỗ nhét vào phòng.
Trên đường Sư Nha còn vỗ lưng La Tam nói: "Tiểu tử này được, ở chỗ này làm cũng không tồi nha, về sau yên tâm, anh em, anh em lại đây cổ động cho mày, làm cho bọn họ đều biết, biết, mày là do tao che chở, lão đại của chúng mày còn chưa được thả ra, về sau mày liền đi theo tao đi, anh đây .... ợ, bảo đảm, bảo đảm làm mày com ngọn rượu say, tha hồ ngủ Omega!"
La Tam lau mồ hôi, dỗ người vào phòng thuê, sau đó dặn dò người phục vụ mang nhiều rượu vào hơn, dù sao trong phòng có WC, tốt nhất là bọn người này say ngất ngủ ở đây một đêm, chờ đến nửa đêm bớt khách đi bọn họ muốn gây sự thế nào cũng được.
Kế hoạch của La Tam cũng tốt, nhưng kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, hơn 9 giờ, không biết tên quỷ đáng chết nào lại gọi điện thoại hẹn Sư Nha đi phao tắm.
Đám người Sư Nha kia uống từ giữa trưa, mãi cho đến hiện tại, đúng lúc đang dính cồn, lảo đảo lắc lư ra khỏi phòng vừa lúc lại gặp được Mễ Bối muốn xuống lầu đón người.
Khi còn nhỏ Mễ Bối bị tự kỷ, hiện tại khỏi hẳn, nhưng ánh mắt cũng không giống với người bình thường, luôn là u buồn, khí chất lại có chút linh hoạt kỳ ảo như nghệ thuật gia, cho nên tuy không đẹp kinh tâm động phách như Khương Lộ Dã, hoạt bát đáng yêu như Lưu Miêu Miêu, lại có hương vị độc đáo của chính mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ABO] Xung hỉ
HumorTác giả: Khai tạp xa đích miêu tư cơ Nguồn: Wikisach.net Tình trạng: Hoàn 75 chính truyện + 6 PN Tóm tắt: Khương Lộ Dã cho rằng, đời này mình nhất định trở thành một Beta ngang tàng oai phong một cõi. Tay đấm KTV, chân đá quán nét ngầm, không cần bi...