Chương 13: Giao phong

19 3 0
                                    

Hơn nửa đêm, tất nhiên là Hạ Tranh không mời Khương Triều đến xem anh biểu diễn trà đạo rồi.

Ngược  lại là Khương Triều, nguyên bản trên đường tới đã tính toán trong bụng mở miệng như thế nào, cho đến khi nhìn thấy Hạ Tranh lại không biết nói như thế nào.

Mấy năm nay ông ta đi theo Thẩm Duyệt Lăng cũng thấy không ít người, có tiền, có thế, có quyền, nhưng không một ai giống Hạ Tranh, chỉ ngồi ở chỗ kia thôi uy áp Alpha trên người đã khiến cho người thở không nổi, hơn nữa Alpha này mới từ quỷ môn quan trở về không lâu, ở thời tiết mới lạnh đầu thu đã mặc vào áo lông mỏng.

Nhưng như vậy cũng không ngăn được khí thế trên người anh.

Khương Triều không được tự nhiên vặn mình, ghế mây dưới thân phát ra tiếng động nhỏ.

Hạ Tranh lấy khăn lông bên canh khay trà lau tay, Đỗ Vũ Niên tự giác chia trà trên khay.

"Mấy ngày nay Khương tiên sinh chắc lo lắng rồi."

Khương Triều sợ hãi tiếp nhận chén trà nhưng cũng không dám uống, cẩn thận châm chước trả lời: "Nơi nào, Hạ tổng nói đùa, Duyệt Lăng tính tình vội vàng, nhưng tóm lại là đối công ty hai nhà có lợi, tin tưởng có thể nhanh chóng vượt qua kỳ ma hợp."

Hạ Tranh cười: "Khương tiên sinh đừng biết lại giả hồ đồ, tôi có thể tra được Thượng Hà, tất nhiên cũng biết lai lịch của ông. Ông cũng đừng nói Thẩm Duyệt Lăng, nếu không phải con trai tốt của ông nhà họ Thẩm còn không xứng làm ăn với tôi."

Khương Triều rùng mình: "Hạ tiên sinh có ý gì vậy?"

"Chế tạo trang phục truyền thống không nằm trong chiến lược kinh doanh của Hạ thị, hiện tại lại bỏ ra số vốn đầu tư lớn như vậy để đầu tư ngành sản xuất chúng tôi vốn không xem trọng, càng chưa nói đến dù Hạ thị muốn tiến quân ngành sản xuất trang phục thì nhà sản xuất ưu tú trong nước có rất nhiều, Thẩm thị cũng không phải một lựa chọn tốt. Trong chuyện này nhà họ Hạ...... trả giá quá lớn." Hạ Tranh rũ mắt, chậm rãi vuốt ve chén trà: "Thật ra mà nói, tôi cũng không vừa lòng với vị thái thái này." Anh giơ tay ngăn lại Khương Triều muốn xem mồm, "Nhưng đây là quyết định của mẹ tôi, tôi cũng không thể làm trái, nhưng Hạ mỗ không thể có một thái thái như vậy được, tới nhà chúng tôi mà một mao tiền trong túi cũng không có, ha, Khương tiên sinh cũng thật là, người cha như ông đủ nhẫn tâm."

Khương Triều cười khổ: "Không sợ ngài cười chê, trong Yến Kinh Thành này ai mà không biết Khương Triều tôi là dựa vào nhà họ Thẩm mà chim sẻ xoay người, không chỉ tôi mà cha tôi, mẹ tôi, em gái tôi, tất cả đều dựa vào nhà họ Thẩm thưởng cơm ăn, tôi làm sao có thể để nhà họ Thẩm bỏ tiền ra nuôi con riêng của mình chứ? Ngài trách tôi tâm tàn nhẫn nhưng tôi cũng không có cách nào, đối xử tốt với người này liền thực xin lỗi người kia, huống chi là mẹ nó làm sai chuyện, sao tôi có thể để Duyệt Lăng tủi thân thêm chứ."

Nếu không phải đãu điều tra từ trước, Hạ Tranh rất có thể đã bị Khương Triều lừa gạt thành công, không thể không nói người đàn ông này có được thiên phú trời cho đặc biệt là loại trong lời nói chứa đầy tình thâm, nội tâm lại áy náy không lời tả nổi, tuy rằng biết là ông ta nói không hợp lý nhưng sẽ theo bản năng đồng tình với người đàn ông này, ông ta không quyền không thế chỉ dựa vào người vợ cường thế để kiếm ăn, người sao, đều là đồng tình kẻ yếu.

[ABO] Xung hỉNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ