Chap 2

213 12 0
                                    

Sáng, ánh nắng nhè nhẹ len lỏi vào căn phòng còn vươn hơi lạnh của điều hòa. Hai thân thể phụ nữ vô cùng đẹp đẽ không một mảnh vải đang nằm ôm nhau ngủ trên giường. Chiếc giường lớn màu trắng, trên thân thể hai người cũng được che đậy bằng một chiếc chăn màu trắng, làm cho khung cảnh đẹp mê người.

"Ưm" một tiếng, Ngọc Thảo từ từ mở mắt ra. Tuy rằng hôm qua vận động rất kịch liệt nhưng do đồng hồ sinh học trong người đánh thức nên nàng phải dậy sớm. Đập vào mắt nàng là khuôn mặt xinh đẹp gần kề của Thanh Thủy.

Khuôn mặt như được vẽ ra từ tranh, đôi mắt nhắm lại làm rõ hơn hàng mi dày rũ xuống đang rung động nhẹ. Làn da trắng như tuyết, nhưng không hồng hào càng làm nổi bật đôi môi hình trái tim đỏ tươi như có thể nhỏ máu bất cứ lúc nào, khiến cho người ta có cảm giác lành lạnh. Gương mặt này làm Ngọc Thảo yêu chết đi được, nó mang một sức hút mê người khiến người ta muốn chiếm hữu.

Nàng nhẹ nhàng rút cánh tay ra khỏi chăn ấm, dùng ngón tay vuốt ve từng đường nét trên gương mặt cô, vuốt đến sống mũi cao vút không tự chủ được nhướn người hôn lên chóp mũi một cái rõ kiêu, sau đó tinh nghịch cười khúc khích.

Bị quấy rối, Thanh Thủy nhíu mày tỉnh dậy. Biết được thủ phạm, cô không tức giận mà nhìn nàng bằng ánh mắt cưng chiều.

"Sáng sớm đã vui vậy sao?"

Ngọc Thảo không trả lời mà như con mèo chui rúc vào lòng Thanh Thủy, ngọ nguậy trong ngực cô. Sau đó cắn nhẹ lên ngực Thanh Thủy một cái rồi dùng lưỡi liếm lên đó xoa dịu. Tất cả mọi hành động của nàng Thanh Thủy đều cảm thấy rất đáng yêu.

"Thủy của em rất đẹp, còn rất thơm nữa."

Thanh Thủy nghe Ngọc Thảo nói thì cười nhẹ, nhích người định tắt điều hòa thì bị con mèo nhỏ trong lòng ôm khư khư.

"Không muốn, nằm thêm một chút nữa đi."

Thanh Thủy nằm xuống điều chỉnh tư thế thoải mái cho cả hai sau đó ôm Ngọc Thảo vào lòng, nhắm mắt thêm một chút.

Tỉnh lại một lần nữa đã là chín giờ sáng, Ngọc Thảo quơ tay sang bên cạnh tìm kiếm hơi ấm nhưng lại trống rỗng. Mở mắt ra không thấy ai hết. Chắc Thanh Thủy đã đi học rồi. Nàng bĩu môi từ từ ngồi dậy. Thân người hơi uể oải, nửa người dưới như không nhấc lên nổi nhưng cũng đành gượng dậy.

Vừa đứng lên, chiếc chăn đang che đậy trên người bị tuột xuống lộ rõ thân thể mềm mại, trắng búng ra sữa, từ cổ xuống chân đều rải rác những dấu hôn đỏ bắt mắt. Nàng mệt mỏi đi vào phòng tắm.

Khoảng 20 phút sau trở ra. Ngọc Thảo cảm thấy cơ thể đỡ mệt và tâm tình cũng sảng khoái hơn. Trên người thậm chí còn không mặc quần áo, tùy tiện để từng giọt nước còn đọng lại trên người từ từ chảy xuống, nàng đã quen lối sống phóng khoáng như vậy rồi a.

Đi đến tủ quần áo, nàng chọn cho mình một chiếc áo sơ mi pastel màu trắng đủ che lại chiếc cổ đầy dấu hickey và một chân váy đen. Vì nàng và Thanh Thủy cũng thường xuyên làm chuyện đó nên đây là trang phục đi làm thường ngày của nàng, màu trắng, đen, đỏ là ba màu Ngọc Thảo thường mặc nhất.

( Cover ) Xước gai hoa hồng [ Thủy Thảo ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ