"Hai đứa ngồi chơi, bác có hẹn với mấy ông bạn đi đánh golf, Minh Khánh một lát ở lại ăn cơm với gia đình nha con, bác kêu bác gái chuẩn bị vài món con thích."
"Dạ, cảm ơn bác." - Minh Khánh trong lòng mừng rỡ, đây là mục đích của hắn khi đến đây, ăn cơm với gia đình Ngọc Thảo làm hắn có cảm giác như mình cũng là một thành viên trong gia đình.
"Thảo, nói với mẹ con một lát ba sẽ không về, chắc đến chiều ba mới về tới nhà. Hôm nay thời tiết tốt, không đi uổng lắm."
"Dạ."
Đợi ông Nguyễn ra khỏi nhà, Lê Minh Khánh nhìn nhìn lên lầu rồi quay qua hỏi Ngọc Thảo.
"Cô ta sao lại ở đây? Chẳng phải cô ta có nhà riêng sao?"
"Đây cũng là nhà của chị ta, chị ta muốn ở em ngăn cản được sao? Muốn nói gì thì vào nói với mẹ em đi, bà ấy kêu chị ta dọn về đây ở đó."
"Nhưng mà...em không để ý chút nào sao? Dù gì em với cô ta trước đây cũng từng có khoảng thời gian yêu nhau không ngắn, bây giờ sao có thể sống chung được."
"Anh nhiều chuyện quá, chuyện gia đình em anh quan tâm vậy làm gì?"
"Nhưng anh sắp làm chồng của em, không thể không lo lắng, em tốt nhất nên tránh xa cô ta, đừng quên trước đây cô ta từng bỏ mặc em đấy, loại người đó em tuyệt đối không được tha thứ."
"Lê Minh Khánh, em đối với chị ta thế nào không cần anh quản, anh xen vào chuyện của em hơi bị nhiều rồi đấy, chồng gì ở đây? Anh đừng quên mối quan hệ của chúng ta xuất phát từ đâu, nó không tốt đẹp như anh tưởng đâu." - Ngọc Thảo hơi lớn giọng nói, Minh Khánh nói mấy lời này làm nàng rất khó chịu.
"Anh không quên, nhưng anh đang cố làm cho nó trở nên tốt đẹp hơn, còn em thì..."
"Không nói nữa, anh đi về đi, không cần ở lại ăn cơm đâu."
"Em! Anh thật không hiểu nổi em, anh có gì không tốt chứ?!"
Lê Minh Khánh bị chạm đến tự ái, hắn ta đứng dậy bỏ về. Ngọc Thảo cũng không bận tâm lắm, đanh mặt đi lên lầu. Đứng trước cửa phòng Thanh Thủy, Ngọc Thảo hùng hổ mở bật cửa ra đi vào trong.
"Thanh Thủy!!"
Cảm xúc Ngọc Thảo như rơi xuống chín tầng mây khi thấy người đang nằm trên giường ngủ ngon lành, đắp chăn kín mít chỉ chừa nửa cái đầu ló ra ngoài. Nàng đi lại giường, dùng hết sức hét lớn.
"THANH THỦY!!!"
"Tên nào?!?!"
Người trên giường nhanh như chớp ngồi bật dậy, mắt nhắm mắt mở hai tay vào thế thủ, Ngọc Thảo nhanh chóng né sang một bên để không bị ăn một thúc của Thanh Thủy.
"Ủa Thảo, sao em ở đây? Không phải đang ở dưới với Lê Minh Khánh sao?"
"Chị cũng biết nhà có khách? Nhà có khách mà chị lại ở trên phòng ngủ ngon lành?"
"Khách đó không tiếp." - Thanh Thủy bĩu môi lười biếng nằm xuống giường.
"Chị không ghen à?"
BẠN ĐANG ĐỌC
( Cover ) Xước gai hoa hồng [ Thủy Thảo ]
FanfictionAuthor gốc : socchann__ nếu author khó chịu mình xin phép xoá fic ạ 🥹