Chap 11

122 7 0
                                    

Buổi chiều vừa về tới nhà, Thanh Thủy thấy Ngọc Thảo đang loay hoay tìm kiếm gì đó trong tủ giày. Quan sát từ trên xuống dưới người Ngọc Thảo, nàng đang mặc một bộ đồ rất khỏe khoắn. Một chiếc áo thể thao croptop màu hồng và một chân váy cùng màu, bên trong mặc quần bảo hộ, tóc cột cao, hai cổ tay đeo băng chặn mồ hôi.

"Em đang làm gì vậy?"

"A Thủy, em đang tìm đôi giày thể thao, tìm nãy giờ mà không thấy đâu hết."

"Em đi chơi thể thao sao?"

"Đúng vậy, một người bạn của em từ nước ngoài mới về. Lâu rồi không gặp nên hẹn em ra đánh tennis sẵn ôn lại chuyện cũ."

"Ừm. Giày thể thao em không thường xuyên mang nên chị đem cất rồi, để chị đi lấy."

Thanh Thủy đi vào phòng chứa đồ lấy ra một đôi giày thể thao đưa cho Ngọc Thảo, nàng vui vẻ nhận lấy rồi xỏ vào chân. Xong xuôi, nàng đứng lên quải bao vợt lớn lên vai, trông rất ngầu nha.

"Thủy, mau thay đồ đi, em chở chị đi cùng."

"Cũng được."

Thanh Thủy thay một bộ đồ thể thao thoải mái nhưng không phải là đồ đánh tennis như Ngọc Thảo vì cô không có chơi môn này. Ngọc Thảo chở Thanh Thủy đến một sân tennis cách nhà vài cây số.

Đến nơi, Ngọc Thảo dắt Thanh Thủy vào trong, ở đây vừa rộng lớn vừa thoáng mát, không gian cũng khá yên tĩnh nữa. Cả hai đi lại một hàng ghế ngồi xuống chuẩn bị, đúng lúc có một người đi lại vỗ vai Ngọc Thảo.

"Ngọc Thảo, đã lâu không gặp."

Thanh Thủy quan sát người trước mặt, vẫn là bộ dáng cao gầy đó, vẫn là gương mặt luôn giữ nụ cười đó, cùng với mái tóc màu xám tro đặc trưng, cô ta không phải là cô gái mặc vest lúc sáng cô gặp ở trường sao? Thì ra là có quen biết Ngọc Thảo.

"Chào em, đã lâu không gặp, vẫn cao như xưa ha."

Ngọc Thảo tươi cười nhìn Lương Linh. Thanh Thủy thấy nụ cười của Ngọc Thảo không gượng gạo không xã giao, chắc đây là bạn rất thân của nàng, cô cũng lịch sự chào lại một cái.

"Chào."

"Thủy, đây là Lương Linh, em ấy là đàn em khóa dưới của em. Nhưng hai năm trước em ấy đã trở về Thái để tiếp quản sự nghiệp của gia đình, bây giờ mới trở về Sài Gòn. Còn đây là Thanh Thủy, hiện đang sống chung với chị."

"Lương Linh, em là người Thái. Không ngờ chị lại là người quen của chị Ngọc Thảo, chị tên là Thanh Thủy phải không?"

Lương Linh đưa tay ra trước mặt Thanh Thủy, cô cũng nắm tay lại giới thiệu bản thân.

"Thanh Thủy."

Lương Linh chờ đợi câu nói tiếp theo của Thanh Thủy nhưng không nghe thấy gì nữa hết. Bà chị này vẫn ít nói như lần đầu gặp mặt.

"Hai người đã gặp nhau rồi à?" - Ngọc Thảo thắc mắc hỏi.

"Lúc sáng em có đến trường của Đỗ Hà, vô tình gặp chị Thanh Thủy và Đỗ Hà."

"Hay vậy? Em đã gặp lại Đỗ Hà? Sao nào, bây giờ em ấy rất đẹp phải không?" - Ngọc Thảo khoanh tay nhướn mày hỏi.

"Ừm, rất đẹp, xém một chút nữa là em nhận không ra cậu ấy rồi, còn nhuộm tóc màu vàng nữa chứ..."

( Cover ) Xước gai hoa hồng [ Thủy Thảo ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ