Giữa trưa nắng gay gắt, trên con đường thành phố có một thanh niên cầm một bó hoa hồng đã bị nắng làm cho khô héo đang thất thần đi về phía trước.
Cảm giác bây giờ là gì? Đau khổ, oán trách, căm phẫn, thất vọng...Tuy đã bị Ngọc Thảo từ chối nhiều lần nhưng khi chính mắt thấy nàng thân mật với người khác tim hắn như bị ai đó dùng dao rạch nát, đau lắm, vả lại người đó còn là con gái? Chẳng lẽ hắn đây thật sự không bằng một đứa con gái sao?
Nhớ đến cảnh Ngọc Thảo nằm trên người cô gái kia hôn cổ. Hắn tức giận ném bó hoa xuống đất, dùng sức giẫm nát trút giận lên nó. Hắn hận, hận sự lạnh lùng, thờ ơ, vô tình của Nguyễn Lê Ngọc Thảo. Hắn đã vì nàng mà cố gắng đến nhường nào nhưng một cái liếc mắt nàng cũng không dành cho hắn. Tuy vậy nhưng hắn không thể nào ghét Ngọc Thảo được, tình cảm này đã ăn sâu vào xương tủy.
Đang đau khổ cho cuộc tình của mình thì Minh Khánh bắt gặp một bóng người vừa đi qua, cô ta không phải là cô gái ôm ấp Ngọc Thảo hắn gặp vừa gặp khi nãy sao?
Sự tức giận dồn đến đỉnh điểm, hai tay nắm chặt nổi rõ gân xanh, hắn không quan tâm người đó là con gái hay là người yêu của Ngọc Thảo mà trực tiếp xông tới.
"ĐỨNG LẠI!!!"
Thanh Thủy nhíu mày quay lại nhìn người đàn ông đang hầm hổ gọi mình, mặt hắn ta đỏ bừng không biết là do trời nắng hay do tức giận, cô và người này có quen biết sao?
"Chúng ta có quen biết?"
"Mới gặp mà cô đã quên tôi rồi sao? Tôi nói cho cô biết, CÔ KHÔNG BAO GIỜ CÓ ĐƯỢC NGỌC THẢO ĐÂU!!"
Hắn ta gằn giọng nói. Cô gái trước mặt có gì mà hay ho đâu chứ, chỉ là có hơi đẹp một chút, có hơi quyến rũ một chút, có hơi trắng một chút, nhưng nhìn yếu ớt như vậy, Ngọc Thảo không thể nào lại thích thể loại tiểu bạch thỏ như vậy, chắc chỉ là chơi đùa với cô ta thôi.
Thanh Thủy đã có chút mơ hồ nhận ra. Thì ra là hắn ta, gương mặt hắn ta khá đại trà nên cô mới không có ấn tượng. Thanh Thủy nhìn đồng hồ đeo tay, thiệt là, sắp đến giờ học rồi mà còn gặp phiền phức.
"Tôi không có gì để nói với anh cũng không quen biết anh, tôi sắp trễ giờ rồi, tôi đi trước đây."
Ngọc Thảo làm sao có thể để Thanh Thủy đi dễ dàng vậy được, hắn chạy lên hướng Thanh Thủy đang đi chắn trước mặt cô. Thanh Thủy lạnh lùng nhìn hắn, cô thật sự không muốn dính dáng đến loại người không biết điều này.
"Cô làm cách nào mà có thể tiếp cận được Ngọc Thảo vậy hả? Cô không được đến gần cô ấy nữa, tôi cấm cô đó!"
"Anh có quyền gì cấm tôi? Tôi không đến gần Ngọc Thảo nhưng không chắc là em ấy sẽ không đến gần tôi. Tránh ra."
"Không tránh! Hôm nay tôi phải làm rõ chuyện này với cô!"
"Tôi nói một lần nữa, tránh ra."
"Khụ khụ..."
Minh Khánh định lớn tiếng cãi lại nhưng bị một trận nhức nhói ở bụng làm hắn ho khan, Thanh Thủy đã tung một cước thật mạnh vào bụng của hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
( Cover ) Xước gai hoa hồng [ Thủy Thảo ]
FanfictionAuthor gốc : socchann__ nếu author khó chịu mình xin phép xoá fic ạ 🥹