ý đồ xấu

1.2K 186 105
                                    

Ngày trước Thùy Trang rất giỏi ở một mình. Dù sao gần nửa cuộc đời chị đã xa gia đình, ăn một mình, ngủ một mình, làm việc một mình, tất cả đều trở nên rất quen thuộc. Ừ thì trước kia có người yêu cũng sẽ dành thời gian cho họ nữa, nhưng chị không phải kiểu dính người hay giữ của.

Chỉ là chắc do bây giờ có tuổi rồi, Thùy Trang không thích ở một mình nữa.

Chị thích có người ăn cùng để bớt cô đơn, khi làm việc thích có người ở bên để bớt tẻ nhạt, khi ngủ thì ừm... nếu có ai đó vỗ về cũng rất thoải mái.

"Nho về rồi đây ạ~"

Còn đang ngẩn ngơ nghĩ suy, giọng nói của Lan Ngọc đã kéo tâm hồn trên mây về với thực tại. Em ôm không ít đồ bước đến trước mặt Thùy Trang, mà thời khắc chị ngước nhìn em, trong đầu liền xẹt ngang một câu cảm thán.

Thích nhất vẫn là được ai đó nuông chiều.

"Cái này của Trang, iced shaken espresso sữa không béo 4 pump đường đen 3 pump mocha."

Thích nhất là chỉ cần nói một lần người ta đã ghi nhớ rõ từng chi tiết.

"Cho chị một hộp tiramisu, còn có croissant, tart trứng, với bông lan trứng muối."

Thích nhất là đôi khi không cần nói nhưng người ta đã chuẩn bị chu toàn trước rồi.

"Bé mua nhiều thế?"

"Bảo Bình ba phải kiểu gì chẳng muốn thử mỗi thứ một chút. Chị ăn không hết thì cứ mang về, không thích cái nào để lại cho em."

Thích nhất là không cần đòi hỏi nhưng người ta vẫn sẵn sàng đáp ứng những thứ tưởng chừng vô lý.

"Cảm ơn bé~"

Trong vòng một tháng qua, Thùy Trang đã đổi rất nhiều địa điểm sáng tác để tìm cảm hứng. Khi thì ở căn hộ quận 1 đắc địa, lúc thì penthouse quận 7 sầm uất, đôi ba hôm lại đóng đô tại biệt thự vài chục tỷ giữa Sài Gòn phồn hoa

Và hôm nay, địa điểm được chị lựa chọn chính là căn biệt thự ven sông của Lan Ngọc. Vừa mới mẻ lại mang theo chút thơ mộng, rất phù hợp.

Em ngồi xuống bên cạnh, cũng bắt đầu công việc của riêng mình. Cả hai có thể im lặng làm việc trong vài tiếng mà không ai nói câu gì, cứ yên bình bên nhau như vậy thôi. 

Thùy Trang thuộc về âm nhạc còn Lan Ngọc thuộc về diễn xuất, cho nên kỳ thực mà nói hai người không có mấy giao điểm. Lâu lâu em sẽ chồm qua hỏi vài câu vô tri, chị sẽ kiên nhẫn trả lời, tương tự nhiều lúc chị hỏi những thứ ngớ ngẩn, em vẫn dịu dàng đáp lại. Bởi vì cả hai đều biết, đó cũng là một dáng vẻ của quan tâm.

Giống như giữa không gian tĩnh mịch, có một bé mèo chạy đến quấn lấy chân bạn, nhắc nhở bạn rằng bạn không cô đơn.

"Trang ơi."

Sau ba tiếng đồng hồ, cuối cùng Lan Ngọc cũng rời mắt khỏi cuốn kịch bản. Em nghiêng người, tựa cằm lên bờ vai phải mịn màng của Thùy Trang.

"Hửm?"

Chị khẽ ngân một tiếng, nhưng vẫn chẳng buồn nhìn lên khỏi màn hình máy tính, điều đó khiến em có chút không vui.

Lan Ngọc × Trang Pháp | A Little SweetNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ