Edit + Beta: Ninh Hinh
Khi Vệ Đông nhìn thấy Tần Du Du từ xa, cậu đang ngồi ôm gối dưới ánh đèn đường, trái tim anh như bị kim châm.
Lúc nghe giọng nghẹn ngào của cậu gọi tên mình qua điện thoại, anh không suy nghĩ gì mà bật dậy ra khỏi nhà ngay lập tức.
Đau lòng, anh không nỡ để cậu nhóc này phải chịu một chút ấm ức nào ở bên ngoài, không nỡ nghe cậu nói rằng mình khó chịu.
"Du Du." Anh đến gần và ngồi xuống bên cạnh.
"Không lạnh sao? Ngồi một mình ở đây giữa đêm khuya thế này."
Tần Du Du ngẩng đầu lên, thấy là anh liền nhoẻn miệng cười: "Sao anh lại đến đây?"
"Không phải em bảo anh đến đón em về nhà sao?" Vệ Đông xoa xoa tai cậu.
"Không thể nào..." Tần Du Du nghiêng đầu cọ vào lòng bàn tay anh, lí nhí nói: "Bắt anh bắt taxi đến đây rồi lại cùng em bắt taxi về, tốn thêm một chuyến xe, em làm sao dám làm thế chứ."
Vệ Đông bật cười.
Tuy miệng nói vậy, Tần Du Du vẫn nắm lấy tay Vệ Đông, vui vẻ đứng lên.
Vệ Đông kéo khóa áo cho cậu lên tận cổ, nắm tay cậu đi ra mép đường đón xe.
Tần Du Du ngoan ngoãn đứng sát bên anh.
Gió đêm mùa đông không dịu dàng, thậm chí còn có chút se lạnh, nhưng hơi ấm từ lòng bàn tay kia len lỏi qua làn da, thấm vào tận tim, nóng hổi, tâm trạng rối bời cả đêm của Tần Du Du dần dần trở nên bình yên.
Lúc này, cậu thật sự tham luyến cảm giác này, từ khi gặp nhau, mỗi chút quan tâm, mỗi phần thiện ý và dịu dàng của Vệ Đông dành cho cậu đều khiến cậu tham luyến, muốn nắm giữ bất chấp tất cả. Và giờ đây, sự phụ thuộc của cậu vào Vệ Đông đã khắc sâu vào tận xương tủy, mỗi khi có chút bất an hay khó chịu, cậu đều bản năng muốn lập tức gặp Vệ Đông, lập tức đắm mình trong vòng tay anh, trên đời này không còn nơi nào an toàn và ấm áp hơn vòng tay của người đàn ông này nữa.
"Cạch" một tiếng, Vệ Đông bật chiếc bật lửa, khum tay châm một điếu thuốc.
Tần Du Du mải mê nhìn anh.
Ánh đèn đường hơi lạnh lẽo, làn khói trắng từ hơi thở của Vệ Đông bị gió thổi tan, anh nhìn về phía xe cộ đang chạy trên đường, cằm mọc chút râu xanh trông có vẻ lạnh lùng cứng rắn, nhưng chỉ có Tần Du Du mới biết, con người này có một trái tim mềm mại đến nhường nào.
Vệ Đông cảm nhận được ánh mắt, quay mặt lại: "Lạnh không?"
"Ừm..." Tần Du Du định nói không, nhưng khi đối diện với đôi mắt kia, không hiểu sao lại ậm ừ một tiếng.
Vệ Đông nhìn quanh, rồi giơ tay khoác lên vai Tần Du Du, kéo cậu vào lòng.
"Lên xe sẽ hết lạnh thôi, anh ra ngoài vội quá, quên mang áo khoác cho em."
Tần Du Du không nói gì, nghiêng người tựa vào lòng Vệ Đông, trán khẽ cọ vào cằm anh.
Hai người đứng dưới ánh đèn đường, thỉnh thoảng có xe chạy vụt qua, khi xe đi xa rồi càng khiến con phố trở nên vắng vẻ hơn, dưới đất in bóng một đôi người không thể tách rời, Tần Du Du cảm thấy men rượu dâng lên, lặng lẽ nhìn, trong khoảnh khắc này, không hiểu sao trong đầu cậu hiện lên bốn chữ, đến già đến cỗi.
![](https://img.wattpad.com/cover/374571715-288-k980595.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/EDIT] Đường Nam Công Viên
RomanceTên gốc: 公园南路 Tác giả: Hạ Đại Vũ (夏大雨) Nguồn: Trường Bội, https://www.gongzicp.com/novel-1327671.html Thể loại: đam mỹ, đô thị tình duyên Tags: HE, hiện đại, hiện thực, niên thượng, ngọt sủng, có chút ngược, có H Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành T...