Đứng ở trước cửa xoay tròn của tòa nhà Long Đằng, Tiêu Chiến vẫn cảm thấy thật không thoải mái.
Nếu không phải bởi vì Bác Đàm bị tức đến bệnh ra đó, cậu vô luận thế nào cũng sẽ không đến nơi này. Cho dù cậu là đi tìm người phụ trách khác của Long Đằng, vẫn cảm thấy giống như đang ủy khuất cầu nam nhân. Loại cảm giác này thật không tốt.
Toàn nhà Long Đằng tu được sửa rất ấn tượng, chi phí rất lớn, là kiến trúc cao nhất thành phố A hiện nay. Tầng trệt và các tầng trung gian là văn phòng quản lý môi giới, sân quay phim, phòng vũ đạo, phòng ghi âm… Tầng trên cùng mới là trụ sở Long Đằng, còn là một tháp tín hiệu
Tiêu Chiến thật sự một chút cũng không muốn đi vào.
Chuyện này, là bọn họ gây ra, chắc chắn không thể để cho bậc cha chú ra tay giúp đỡ. Chuyện bê bối như thế còn muốn ba mẹ đến thu dọn, sau này cũng đừng mong lăn lộn nữa. Nhưng khi đến phiên mình đi nhờ vả người, vẫn là rất khó chịu.
Tiêu Chiến đứng ở trước ròa nhà trong chốc lát, cắn răng đi vào cánh cửa xoay tròn. Nhân viên Long Đằng trước ngực đều đeo thẻ tên, như cậu tây trang giày da, như lại không có thẻ, lập tức đã bị một quản lý chuyên môn phụ trách nhân viên ra vào thấy được.
“Xin chào, có vẻ như ngài không phải là nhân viên công ty chúng tôi, xin hỏi ngài tìm ai?” Người quản lý mập mạp, vô cùng ân cần, nhưng giọng nói lại đứng đắn lịch sự, làm cho người ta bỗng nhiên sinh ra cảm giác thân cận.
“Xin chào, tôi là Tiêu Chiến của tập đoàn Tiêu thị, muốn tìm người phụ trách của Long Đằng.”
“Thì ra là cậu hai của Tiêu thị, xin mời đi bên này…”
Tiêu Chiến nguyên bản đã chuẩn bị tốt tinh thần đối phương hỏi “Tiêu Chiến là ai” , không nghĩ tới quản lý hiểu biết thật nhiều, dẫn cậu thì vào một lối rồi lấy thẻ ra quẹt một chút, cửa thang máy “Đinh” một tiếng mở ra, đối phương lại ân cần mà mời cậu lên trước.
Trong thang máy nút các tầng hơn ba mươi cái phát sáng, thiết kế rất lộng lẫy, mọi chỗ đều được lau chùi không nhiễm một hạt bụi, hoàn toàn có thể soi gương.
Tiêu Chiến có chút bất an mà nhìn con số nhảy nhanh lên tầng trên, quay đầu hỏi: “Xin hỏi chúng ta đang đi đâu? …”
Quản lý lau lau mồ hôi cười nói: “Văn phòng chủ tịch.”
Tiêu Chiến trong nháy mắt cảm thấy thân thể đều cứng ngắc: “Đến lúc đó tôi nên xưng hô như thế nào… ?”
“À, chủ tịch của chúng tôi họ Lục.”
Tiêu Chiến âm thầm thở phào một hơi, thực cảm thấy mình cũng sắp bị bệnh tim rồi.
Tới tầng cao nhất, cửa thang máy “Đinh” một tiếng mở ra.
Trên hành lang trải thảm đỏ, khung cửa sổ giát vàng lá, tráng lệ, đủ thấy Long Đằng giàu có quyền lực đến thế nào. Tiêu Chiến khó có thể tưởng tượng được nam nhân có bao nhiêu có tiền.
Khác biệt hoàn toàn với đại sảnh, trên hành lang tầng cao nhất này vô cùng im lặng, một người cũng không có, trên cửa mỗi phòng đều có biển hiệu chức vị rất cao, như là “Văn phòng CFO”, “Văn phòng CIO”, “Phòng họp”. Mãi cho đến cuối hành lang mới xuất hiện “Văn phòng Chủ tịch”.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ái Hậu Dư Sinh ( Chuyển Ver Bác Chiến)
Hayran KurguBản edit chưa nhận được sự đồng ý của tác giả, edit vì thích cặp Bác Chiến nên xin vui lòng không repost ở bất cứ nơi đâu hoặc dẫn link khi chưa được sự đồng ý của mình. Tác giả: Yên Thị Edit: @Bozhan050897051091 Thể loại: nhất thụ nhất công, xã hội...