75. 𝐊𝐨𝐳𝐮𝐦𝐞 𝐊𝐞𝐧𝐦𝐚

928 92 8
                                        

Cậu người yêu nhà bạn là một người rất đỗi kì quặc. Rõ ràng anh hướng nội đến mức lâu lâu Kuro còn chọc "Kenma cứ như bị tự kỷ ấy", nhưng mà bạn thấy cậu bạn trai họ mèo kia đâu có đến nỗi vậy. Đành rằng có lẽ Kenma hơi nhát người lạ và cũng không thích chuyện trò gì nhiều, nhưng đối với những người thân thiết, chả phải là cậu vẫn giao tiếp bình thường đó hay sao?

Có phải là Kuro hơi ác miệng rồi không?

"Nah, làm gì có." Đáp lại thắc mắc của bạn, cậu chàng nọ chỉ phủi tay vài cái, gương mặt lười biếng tỏ vẻ không muốn giải thích gì thêm. "Tại cậu không biết đó thôi, thật ra lâu lâu Kenma cũng chẳng muốn nói chuyện gì với người quen hết."

"Thì ai chẳng có những ngày khó ở."

"Vậy cậu nghĩ xem, với cậu bé Hồng Hài Nhi của cậu, mấy ngày đó thì cậu ta có thèm nói năng gì không?"

Nghe Kuro hỏi lại, bạn chỉ biết im bặt.

Ừ nhỉ, nếu một ngày nào đó Kenma thấy quá mệt mỏi với chuyện học hành và chơi bóng chuyền rồi, liệu Kenma có còn muốn gặp gỡ ai nữa hay không?

Như thể đọc được câu hỏi đang chạy đi chạy lại trong đầu bạn, Kuro chỉ nhếch mép.

"Có khi cậu ta còn chả thèm ăn uống gì."

"..."

Nói tới đây, những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu bạn lại bắt đầu xáo trộn lung tung lên với nhau khiến bạn không thể ngừng sợ hãi được. Kenma... sẽ không vì tự kỷ mà chết đói đâu nhỉ?

"Kenma à."

Vì quá lo lắng cho cậu bạn trai nhà mình nên bạn đã đem theo một túi trái cây và các bịch snack sang để chơi cùng cậu chàng. Vốn dĩ thông thường cả hai vẫn hay hẹn hò ở nhà của nhau, nhưng vì dính phải đòn "đả kích" tinh thần của Kuro, bạn phải vội vã sang thăm Kenm. Cậu chàng tóc vàng kia thì vẫn đang chơi game như mọi ngày mà thôi. Nhưng có lẽ vì cuộc trò chuyện hồi chiều, bây giờ bạn thấy Kenma có hơi hơi giống tự kỉ một chút rồi. Cầu trời sao cho Kenma vẫn yêu đời theo cách tự nhiên của cậu bé, nếu không bạn sẽ đau lòng đến chết mất.

"Chào chị, Y/n." Kenma không quay lại nhìn bạn mà chỉ đáp lại một tiếng, sau đó cậu chỉ tay sang cái bàn bên cạnh. "Chị cứ để đồ ở đó là được."

Bạn nghe lời cậu người yêu đặt đồ lên bàn. Xong xuôi rồi, bạn mới quay sang ôm chầm lấy Kenma, và cậu cũng chỉ nắm lấy tay của bạn như mọi khi. Nhưng, như thể là cậu cảm nhận được điều gì đó khác lạ từ bạn, Kenma âm thầm buông chiếc máy chơi game của mình xuống và nhìn sang bạn. Lúc này, bạn chỉ khẽ dụi mặt của mình vào cổ của người nọ như thể là một con mèo đang làm nũng, đòi hỏi sự cưng chiều từ người kia.

"Sao vậy, Y/n? Nay chị... hơi lạ."

"Ừm, chị đang suy nghĩ một chút."

"Về chuyện gì?"

"..."

"Chị muốn nói em nghe không?"

Bạn thở dài, buông Kenma ra rồi ngồi thẳng dậy đối diện với cậu bé. Kenma cũng nghiêm túc nhìn bạn và chẳng nói gì, nhưng thái độ của cậu lại thừa sức cho bạn biết rằng cậu luôn sẵn sàng lắng nghe bạn.

「𝐇𝐚𝐢𝐤𝐲𝐮𝐮 𝐱 𝐫𝐞𝐚𝐝𝐞𝐫」Spring day Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ