Chapter 47

131 12 3
                                    

Vòng tròn vô tận của anh cứ thế lặp đi lặp lại cũng được 3 tháng. Suốt 3 tháng qua không ngày nào anh được rảnh rỗi cả, anh bận chăm hắn và quản lý công ti khiến anh mệt mỏi vô cùng. Tâm trạng của anh cũng trở nên cáu gắt và khó tính hơn trước kia khiến mọi người đều lo lắng cho anh.

Hôm nay cũng vậy kết thúc công việc trên công ti anh về bệnh viện với hắn trên đường về anh không quên mua 1 chiếc bánh kem nhỏ vì hôm nay là sinh nhật của anh.

Đi dọc theo hành lang bệnh viện anh ước rằng khi bước vào thì sẽ thấy hắn ngồi đó hát vang câu hát chúc mừng sinh nhật anh nhưng bản thân anh biết đó là viễn vông. Vào phòng bệnh anh chỉ ngửi thấy mùi sát khuẩn nồng nặc và cả thân hình lớn kia đang nằm bất động. Đặt chiếc bánh bên cạnh bàn nhỏ rồi tiến tới hôn nhẹ lên môi hắn "bé về rồi nè" và rồi anh bước vào VSCN.

Hắn bên này nghe tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh thì mới mở mắt tỉnh dậy. Hắn đã tỉnh từ lúc trưa nhưng vì muốn tạo cho anh sự bất ngờ nên đã giấu anh và cả mọi người. Hắn bước vội chân xuống giường lấy chiếc bánh kem anh mua ra cắm nến và cả những món quà anh đã nhờ người chuẩn bị.

Bước khỏi nhà vệ sinh anh chỉ thấy 1 màu tối om vì hắn đã tắt hết điện để làm anh bất ngờ. Anh còn đang loay hoay tìm công tắc điện thì tiếng hát của hắn vang lên "happy birthday to you happy birthday to you happy birthday happy birthday happy birthday to you. Chúc vợ anh sinh nhật vui vẻ nhé"

Kết thúc câu hát thì trong anh sáng của ngọn nến anh thấy thấp thoáng đó là hình bóng của hắn. Hình bóng con người đã làm anh chờ đợi bao lâu nay, ngày hôm nay anh đã thấy và nghe được giọng của hắn. Điều này khiến anh bật khóc. Hắn thấy anh bật khóc thì nhanh chóng bật đèn lên lại bỏ chiếc bánh kem xuống kéo anh lại giường ôm anh và an ủi
"Bé ơi, bé đừng khóc"
"Em bé của anh sao vậy?"
"Bé kể anh nghe nào"
Cảm nhận được hơi âm và giọng nói của hắn anh càng oà khóc to hơn vì những uất ức tủi thân mà anh phải chịu suốt 3 tháng nay. Hắn thấy anh xúc động như vậy thì tim hắn như bị ai bóp chặt lại vậy. Hắn ôm lấy anh chặt hơn an ủi anh nhiều hơn phải 1 lúc lâu sau anh mới nín khóc buông hắn ra
"Bé bình tĩnh chưa, bé kể anh nghe mọi chuyện đi nào"
"Hiếu tỉnh lúc nào vậy" anh vẫn ngồi trong lòng hắn mà nói
"Anh tỉnh từ hồi trưa nhưng muốn tạo bất ngờ cho bé nên không nói, anh không ngờ là làm bé khóc đến mức này, anh xin lỗi bé"
"Hiếu là đồ đáng ghét"
"Anh biết anh đáng ghét, nhưng mà đáng ghét này yêu bé"
Nói rồi anh ngồi trong lòng hắn kể lại mọi uất ức và tủi thân trong suốt quãng thời gian không có hắn ở bên cạnh càng nói anh càng ức hơn đến rơi nước mắt. Hắn thấy vậy thì xót lắm từ dặn với lòng sẽ khiến những kẻ đối xử tệ với anh từng người một phải sống trong đau khổ.

Anh với hắn cứ nói chuyện với nhau đến lúc anh thiếp đi vì mệt lã thì lúc này hắn mới thực sự trở thành Trần tổng dưới 1 người trên vạn người khiến nhiều người khiếp sợ.
"Làm cho mọi người đắc tội với Tú sống không chết đi" hắn nhấc chiếc điện thoại gần đó gọi cho trợ lý của mình mà nói. Sau khi liên hệ với trợ lý xong hắn cũng xoay người qua ôm lấy cục bông nhà mình hôn nhẹ lên tóc anh rồi nói "anh sẽ không để em bé của anh thiệt bất cứ điều gì"

 Sau khi liên hệ với trợ lý xong hắn cũng xoay người qua ôm lấy cục bông nhà mình hôn nhẹ lên tóc anh rồi nói "anh sẽ không để em bé của anh thiệt bất cứ điều gì"

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Trần Minh Hiếu: comeback!

(Người dùng đã tắt tính năng bình luận)

Sáng hôm sau khi thức giấc anh cảm nhận được hơi ấm quen thuộc của con người kia thì rúc vào trong lòng hắn sâu hơn. Hắn thấy anh như vậy trông đáng yêu vô cùng nên chỉ mỉm cười nhẹ ôm lấy anh chặt hơn rồi thì thầm nói
"Chúc em bé của anh buổi sáng tốt lành nhé"
"Hiếu cũng vậy nhé"
"Sao bé không gọi anh là chồng như hôm qua"
"Tú có gọi Hiếu thế đâu" anh bị hắn chọc nên đỏ cả mặt
"Hôm qua rõ ràng bé còn nói chồng ơi bé về rồi nè giờ bé lật lọng"
"Không hề nhéeeee"
"Bé không thương anh, bé ghét anh" hắn quay mặt sang chỗ khác vờ dỗi anh. Anh thấy vậy thì cũng đành chiều hắn chồm qua hôn nhẹ vào môi hắn rồi nói
"Chồng yêu dậy đi làm thôi"
Hắn sau khi đạt được ý định thì nhanh chóng lật người lại ôm chặt lấy anh hôn tới tấp lên khắp khuôn mặt anh. Kết thúc buổi sáng đầy năng lượng của hắn thì anh cùng hắn lên công ti. Cả công ti như bất ngờ khi thấy hắn và bất ngờ hơn khi người hắn bế trên tay là anh.

Bước vào phòng hắn đặt anh lên chiếc ghế chủ tịch rồi gọi trợ lý rồi nói
"Chuẩn bị cuộc họp cổ đông!"
Dứt câu hắn quay sang nhìn anh nở 1 nụ cười yêu chiều rồi nói
"Để chồng trả thù cho vợ yêu nhé"
Anh nghe hắn nói vậy thì hạnh phúc mà vui vẻ gật đầu nhìn hắn. Và đúng như hắn nói trong suốt cuộc họp diễn ra hắn hành đám cổ đông đó gấp 10 lần cách họ hành anh. Hắn toả ra sát khí nhiều hơn trước kia khi hắn biết tin em bé của hắn cưng như trứng hứng như hoa mà lại bị lũ tôm tép này khinh thường khiến hắn tức điên chỉ muốn giết người.

 Hắn toả ra sát khí nhiều hơn trước kia khi hắn biết tin em bé của hắn cưng như trứng hứng như hoa mà lại bị lũ tôm tép này khinh thường khiến hắn tức điên chỉ muốn giết người

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Trần Minh Hiếu: Trần tổng và vợ yêu 🫶

Vịu ơ của anh tới đâyyyyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ