Edit + Beta: Hiron
Phòng điều khiển Phù Không.
Còi báo động vang lên –
Nghiên cứu viên Tống bỗng nhiên đứng dậy: "Bắt được tín hiệu của Tiểu Vu! Cảng Alke, thủ đô đế quốc, tần số không sai. Kiểm tra xem có tàu nào vừa cập bến không..."
Phù Không bừng tỉnh sau giấc ngủ dài.
Tiếng bước chân hỗn loạn, Mao Đông Thanh nhanh chóng điều khiển, Vệ Thời nhìn chằm chằm vào tín hiệu trên màn hình. Nhịp tim yếu ớt, đập chậm rãi, cách xa hàng vạn năm ánh sáng.
Nghiên cứu viên Tống nheo mắt, anh ta có thể tưởng tượng ra cổ tay đầy sẹo của Vu Cẩn dưới thời tiết lạnh lẽo của đế quốc.
Mao Đông Thanh nói nhỏ: "Tàu vũ trụ sẽ xuất phát sau mười phút nữa, từ đây đến thủ đô nhanh nhất cũng mất 5 tiếng –"
Vệ Thời cắt ngang: "4 tiếng."
Cổng quân sự được mở, nghiên cứu viên Tống chạy theo sau hai người, nghe thấy Vệ Thời ra lệnh: "Thay nguồn năng lượng mới, bật toàn bộ lá chắn năng lượng, tắt cảnh báo, đi đường tắt, xuyên qua dải thiên thạch nguy hiểm."
Nguồn năng lượng được thay xong. Nghiên cứu viên Tống thở dốc, gõ bàn phím, máy tính nhanh chóng tính toán.
"... 4 tiếng 05 phút, nhanh nhất." Nghiên cứu viên Tống ngạc nhiên.
Cửa khoang đóng sầm lại, con tàu vũ trụ nhỏ lao vút lên, cách đó hàng vạn năm ánh sáng –
Thủ đô đế quốc.
Robot an ninh và Thiệu Du đồng loạt nhìn Vu Cẩn. Máy dò vẫn kêu inh ỏi.
Vu Cẩn im lặng, trên người cậu không có cúc áo kim loại nào. Cậu đút tay vào túi, vẻ mặt lạnh lùng.
Thiệu Du nhìn chằm chằm vào tay Vu Cẩn. Hắn ta có thể nhìn thấy một góc trong túi áo.
"Lấy ra xem nào," Thiệu Du mỉm cười: "Để anh xem em giấu đồ chơi gì."
Vu Cẩn chậm rãi nhướng mày, bĩu môi.
Thiếu niên kéo một góc túi áo, ánh sáng bạc lóe lên. Thiệu Du lập tức đứng thẳng người, mắt sáng rực, hắn ta bước đến, giật lấy chiếc còng tay kim loại mà Vu Cẩn lấy trộm trên tàu!
"Đưa đây." Vu Cẩn gằn từng chữ, hất hàm: "Trả cho em."
Thiệu Du nín thở. Hắn thích vẻ kiêu ngạo này của Vu Cẩn, đưa lưỡi liếm môi, nhìn chiếc còng: "Thì ra em thích thứ này."
Vu Cẩn trừng mắt nhìn hắn ta, tuy mặt mày tái nhợt, nhưng lại giống như con báo nhỏ đang xù lông.
Thiệu Du vuốt ve chiếc còng, thậm chí còn run rẩy vì kích động. Món đồ được đặt làm riêng, đúng là hợp với sở thích của hắn ta.
Chiếc còng được Hầu tước Thiệu Du cung kính trả lại cho Vu Cẩn, giọng nói khàn khàn, mất tự nhiên: "Tuân lệnh, chủ nhân nhỏ của tôi."
Vu Cẩn không nói gì, lạnh lùng nhét chiếc còng vào túi, robot tiếp tục kiểm tra. Một lát sau, đèn xanh sáng lên. Hai người được phép đi qua.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Done - Edit] Sốc! Sao bảo là show tài năng cơ mà (Phần 2)
RomanceTên gốc: Kinh! Thuyết hảo đích tuyển tú tổng nghệ cánh nhiên Tác giả: Yến Bạch Bạch Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng bản dịch: Hoàn thành Vu Cẩn, cậu thực tập sinh công ty giải trí sở hữu gương mặt đẹp hoàn mỹ, đến mức chỉ cần ngồi yên cũng...