Chap 1

6.7K 102 18
                                    

Gary vuốt lại mái tóc đẫm nước của mình, anh ném chiếc khăn vào sọt rồi đi lại về phòng làm việc. Anh đơn giản kiểm tra lại những nguồn chi, thu trong tháng. Tiền bản quyền của hơn một trăm bài hát, cả tiền thu về khi bán ca khúc trên mạng, kinh doanh buôn bán và cả bất động sản trong và ngoài nước. Tiền nhiều nhưng trong lòng anh lại chẳng thấy thoải mái tí nào.

Tiếng cửa lạch cạch mở ra, Gary không cần đoán cũng biết ai đang vào nhà của mình. Đúng như anh nghĩ, cửa mở ra, người con gái với thân hình mảnh mai đang từ từ đi vào, cô khẽ mỉm cười khi thấy anh rồi ngồi trên đùi anh thì thầm, "Anh mới về sao? Sao không nói cho em biết?".

"Anh mới về thôi, em mới từ phòng tập về à?" Gary ngửi thấy mùi mồ hôi trên người cô, một chút khó chịu xộc thẳng vào mũi. Đây là người anh yêu tha thiết, nhưng tình yêu dài dẳng đau khổ này bây giờ lại làm anh thấy rất mệt. Đôi khi chỉ muốn trốn vào một góc để tự mình nổi điên, tự mình sống cuộc đời của chính mình.

Nhưng anh biết bản thân mình yêu cô và cần cô, khi chia tay cô lần trước nỗi cô đơn mà cô mang lại cho anh trong quãng thời gian đó anh vẫn không quên được. Anh say khướt rồi đi như một người điên ở Hongdae, đụng vào biết bao nhiêu người nhưng anh lại chẳng hề xin lỗi ai cả, cứ đi như làm chủ cả con đường.

"Em mới về, thôi, để em đi tắm đã" Hae Rim đứng lên rời khỏi vòng tay ấm áp kia, cô cụp hàng mi lại rồi đi khỏi phòng. Có chuyện muốn nói nhưng cô lại không tài nào nói được, cô muốn chia tay, muốn xa rời tình yêu đớn đau này một lần nữa, nhưng cô lại không dám nói ra với anh.

Gary không phải không thấy sự ngập ngừng trong đáy mắt cô, anh bỗng nhiên lo sợ, trái tim anh đập liên hồi trong lòng ngực hệt như những lần hai người chia tay nhau ngày trước. Anh rút trong bao ra một điếu thuốc rồi đứng lên nhìn ra cửa sổ. Cô ấy lại muốn chia tay anh sao? Lại muốn rời khỏi anh? Không được, anh không cho phép cô làm thế.

Hae Rim sau khi tắm xong mới đi vào phòng làm việc của Gary, thấy anh đang trầm tư nhìn xuống đường phố cô chỉ lẳng lặng đi lại chỗ anh. Cô khe khẽ nói, "Gary, em có chuyện muốn nói với anh".

Lòng anh thắt lại giận dữ, anh quay phắt lại nhìn cô bằng đôi mắt dường như tóe lửa của mình, "Lại nữa sao?! Lần này em muốn cái gì?".

"Mẹ em bị đột quỵ anh à.. Mới sáng nay..." Giọng Hae Rim bỗng nhiên nghẹn ngào, đôi mắt cô cay xè rồi lấp lánh ánh nước, "Cứu được không em?". Gary bước lại định ôm cô vào lòng nhưng Hae Rim né khỏi vòng tay anh, cô nhìn anh bằng đôi mắt buồn bã rồi buông những lời làm Gary muốn sụp đổ, "Mẹ cứu được rồi.. Nhưng mẹ không muốn gặp em nữa, em muốn quay về với mẹ. Bảy năm nay em là đứa bất hiếu vậy là đủ rồi anh ạ".

"Vậy nên em muốn chia tay? Phải không?" Gary giữ chặt vai cô để cô nhìn thẳng vào anh, nhìn vào đôi mắt anh để không tài nào dối lòng mình được. Hae Rim tránh khỏi anh, cũng không nhìn vào đôi mắt u buồn kia, "Xin lỗi, nhưng mẹ em quan trọng hơn.."

"Đây là lần thứ mấy rồi hả Hae Rim? Lần nào em cũng tìm lý do chia tay anh như vậy, em có nghĩ đến cảm nhận của anh không?. Đồng ý là chuyện tình của mình sóng gió, anh biết, nhưng chia tay do gia đình hay là do em mệt mỏi. Em nói đi!!" Gary quát thật to, Hae Rim bật khóc thật sự, mái tóc dài ẩm ướt của cô vài sợi rơi trên gương mặt xinh đẹp. Trông cô lúc nào cũng xinh đẹp như vậy cả.

[Monday Couple][Longfic] Câu trả lời chính là emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ