Chap 8

2.1K 78 26
                                    

Đang lúc nấu ăn lại nhận được cái ôm bất ngờ của Gary, Jihyo sững người lại, cậu bé Hwang Ji cũng chạy ra ngoài đóng cửa lại cẩn thận từ lúc nào. Anh dụi đầu vào vai Jihyo, nói thều thào, "Để anh ôm em một chút đi, anh mệt mỏi quá"

"Ừ.." Cô không biết anh vì lý do gì mà ôm cô, chỉ biết nếu anh cần cô, cô nhất định không từ chối anh bất kì điều gì. Ngu ngốc, cho dù ngu ngốc hơn cô vẫn đồng ý. Cô chẳng hiểu vì sao mình lại si mê anh như thế, là vì gương mặt anh, cuộc đời anh, hay lời bài hát của anh?.

Câu trả lời của cô là: Cô si mê anh bởi anh chính là anh, chẳng vì lý do nào cả.

"Em đã từng có bạn trai trước đó?" Gary vòng tay ôm eo Jihyo, siết chặt cô bằng cánh tay rắn chắc của mình, cô gật nhẹ đầu, "Hơn một người".

"Hắn ta có tốt không? Em học nấu ăn, làm việc nhà tại vì hắn?" Anh rất tò mò về đời tư của cô gái này, Jihyo thật sự rất kín tiếng, những chuyện người khác biết là do cô cho họ biết, còn những chuyện khác tuyệt nhiên chẳng tiết lộ ra ngoài. "Ừ, tốt lắm"

Gary được nước lấn tới, anh lại hỏi, "Là người trong ngành?".

"Ừ, chung ngành với em" Jihyo bây giờ mới lấy lại bình tĩnh, cô lấy rau củ vẫn còn dang dở của Hwang Ji qua làm cho xong. Gary dựa cằm mình vào vai cô rồi lại nói, "Thế chia tay hắn ta em có đau khổ lắm không?".

"Không, chỉ có anh ấy đau khổ thôi.. Còn uống thuốc định tự tử" Cô im lặng nhớ lại khoảnh khắc đáng sợ đó, khi mà cô thấy người yêu cũ đang nằm như chết ở trên ghế sô pha. Từ lúc đó cô tự nhủ, nếu chia tay cô nhất định chia tay cách êm ả nhất, nỗi ám ảnh đó làm cô cũng chẳng muốn yêu ai một lần nào.

Cho đến khi anh đến, anh làm con tim cô choáng ngợp bởi hạnh phúc. Niềm hạnh phúc nhỏ nhoi chỉ đơn giản là nhìn anh cười, nói chuyện cùng anh, với cô hệt như đang sống trên thiên đường.

"Anh nghĩ đúng, gã nào mất đi em cũng giống mất đi một nửa linh hồn vậy.."

Jihyo thái rau chậm dần rồi ngưng hẳn, "Bởi vậy anh không dám đụng vào em? Anh có thể ngủ với cả trăm cô gái lạ nhưng lại nhất định không chạm vào em?".

"Em muốn anh chạm vào em sao?" Gary trêu chọc hỏi lại, Jihyo cảm thấy máu nóng chảy trong cơ thể, cô cúi đầu, "Tại em cũng giống họ thôi, hay anh chê em không có kinh nghiệm như họ?".

"Chưa đến lúc, đến lúc anh sẽ dạy cho em, anh biết em nghĩ mình không đẹp.. Nhưng.." Gary đang nói thì cửa bếp mở ra, Hae Rim kinh ngạc nhìn hai người đang ôm nhau trong bếp. Gary dựa cằm vào vai Jihyo nói những lời ngọt ngào, điều này làm trái tim Hae Rim thắt lại đau đớn. "Xin lỗi, em định vào giúp em ấy thôi, hai người cứ tiếp tục đi".

Hae Rim mỉm cười rồi đóng cửa lại, cô đi như chạy ra chỗ khác để đôi mắt mình không tuôn nước mắt trước chỗ đông người. Cô sợ mấy đứa trẻ lo lắng cho cô mà ghét bỏ Jihyo, bởi cô ấy đã rất cố gắng để bọn trẻ yêu thương mình.

"Đi tìm chị ấy đi" Jihyo lấy cánh tay Gary ra khỏi eo mình nhưng anh ôm cô chặt hơn, "Em ghen với cô ấy?".

"Không có, chị ấy giận rồi kìa, anh mau đi đi!" Jihyo lần này không nương tay nữa, cô bấu vào cánh tay anh để anh buông eo mình ra. Gary đau nhưng không gồng tay vì sợ móng tay của Jihyo bị bật lên, anh nói, "Em muốn anh đi thật sao? Theo những gì anh cảm nhận được.. Em rất yêu anh. Hm?".

[Monday Couple][Longfic] Câu trả lời chính là emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ