Chap 17

1.9K 62 40
                                    

Ở phòng thu nhưng tâm trí Gary cứ như để quên nơi Jihyo, hôm nay cô lại đi chụp ảnh với tham gia sự kiện, anh bắt buộc phải làm việc chứ không thể bám dính cô như mọi ngày nữa. Anh dường như quên mất câu "Tập trung cho âm nhạc" của mình khi bên cô, mỗi lúc cô nhắc anh phải làm việc anh mới phụng phịu đi làm.

Điện thoại có tin nhắn từ Jihyo, anh vội vàng buông bút xuống chụp lấy điện thoại xem, cô nhắn, "Có lẽ em về trễ đó anh à, em đi bàn hợp đồng phim mới. Anh ở nhà ngủ sớm nhé?".

"Để lát anh đón em, muộn như vậy rồi đón taxi không an toàn đâu" Anh nhắn lại ngay lập tức, nếu không phải anh ở bên cạnh thì như thế nào anh cũng thấy không an toàn. Jihyo để điện thoại dưới bàn rồi nhắn tin cuối cùng cho anh, "Được, mười lăm phút nữa anh hãy tới nhé". Cô nhắn kèm địa chỉ rồi ngước mặt lên nói chuyện với đạo diễn.

Xem xong mọi điều khoản của hợp đồng cô mới thả lỏng cơ thể một chút để suy nghĩ nghiêm túc về bộ phim này, nó là một bộ phim cổ trang nhưng với phát âm của cô có vẻ không hợp lắm. Vì vậy cô cứ nhíu mày suy nghĩ, cho đến khi đạo diễn giục cô nhanh lên Jihyo mới hoàn hồn trở lại, "Được, hợp tác tốt nhé đạo diễn".

Cô đặt bút xuống kí rồi mang bản sao của kịch bản về, đứng đợi một lúc thì chiếc Range Rover của anh cũng đỗ trước cửa nhà hàng. Mở cửa xe cô liền thấy dễ chịu vì sự ấm áp bên trong xe, bên ngoài tuyết đã bắt đầu rơi nhiều rồi, lạnh lẽo đến thấu xương.

Gary nhoài người qua giúp Jihyo đóng cửa lại, cô xoa xoa đôi tay lạnh cóng của mình rồi áp vào má anh sưởi ấm. Gary ôm đôi tay lạnh băng của Jihyo, thổi vài luồng hơi ấm nóng vào giúp cô đỡ lạnh. Jihyo mỉm cười, "Còn ấm hơn lò sưởi nữa".

"Môi em có lạnh không?" Anh đùa giỡn lấy tay xoa xoa đôi môi cô, Jihyo đánh bộp vào tay anh rồi nói, " Chạy về lẹ đi, mấy chậu hoa của em dính đầy tuyết em bắt đền anh đó".

"Ok ok" Gary bắt đầu nghiêm túc lái xe về nhà, vừa nhìn đường anh vừa tán gẫu cùng cô, còn bảo, "Mình mua thêm lò sưởi cho cô nhi viện nhé? Anh thấy năm nay có vẻ lạnh hơn mọi năm".

"Ừ, anh mua thêm ngay đi, em nghe nói có thể còn lạnh hơn nữa đó" Jihyo cởi đôi giày cao gót ra ném dưới sàn xe, cô xoa xoa đôi chân đau nhức của mình rồi mang đôi dép thường vào. Gary nhìn thấy tất cả, bởi anh biết cho nên mới mang theo đôi giày bệt, cô chưa bao giờ không hài lòng trước sự chu đáo của anh cả.

Về đến nhà Jihyo như bị rút cạn sinh lực, cô nằm xuống đất lười biếng ôm ấp sàn một lúc lâu. Anh thấy vậy nên ra ngoài ban công dời mấy chậu hoa vào nhà, còn mang theo chú rùa nhỏ đang bò trên sàn của cô vào phòng hai người. Cô với rùa lúc này hệt như nhau, đều nằm ôm sàn trìu mến.

Chú rùa sao này không phải anh và cô cố tình đi mua, cô đi dạo công viên thấy nó loay hoay trong bụi cỏ nên bắt về nuôi. Hai người chụp hình nó rồi dán ở mục tin tức của chung cư nhưng chẳng thấy chủ nó đến tìm. Thế là nó thành của cô, Gary không thích chú rùa này vì nó quá nhỏ, thậm chí còn nhỏ hơn bàn tay của anh. Đôi khi đi suýt đá phải nó Jihyo lại làm ầm lên khiến anh giật cả mình.

"Ôi Gary ah!!" Jihyo như đang đóng phim, cô nằm lết dưới sàn vươn tay lại gần anh như thể đang bị rớt xuống từ độ cao ngàn mét. Anh biết thừa cô đòi bế về phòng như mọi ngày, bật cười, anh ôm chú rùa nhỏ đút đồ ăn cho nó ăn bỏ mặc cô. "Gary ah, anh hết thương em rồi sao, con rùa kia! Mày dám giành Gae của chị hả?".

[Monday Couple][Longfic] Câu trả lời chính là emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ