Chap 27

1.9K 63 16
                                    

Trong nhà vắng lặng bây giờ chỉ còn nghe tiếng dỗ dành em bé của Jihyo, cô ôm bé con trong lòng dỗ dành trong khi Gary đi pha sữa. Cô thuần thục hệt như một người mẹ làm anh có chút ngạc nhiên. Anh không biết được vì anh, vì cô nhi viện cô đã đi học một khóa học làm mẹ. Những thứ như vậy cô làm rất thành thục.

"Em.. nhiêu đây nước được chưa nhỉ?" Gary lắc lắc bình sữa trong tay mình, cô bảo, "Anh mang lại đây".

Jihyo lắc nhẹ bình sữa rồi nói, "Thêm một ít nước nữa đi anh, một xíu thôi". Đứa bé trong tay cô cũng không khóc quấy nữa mà chỉ ngoan ngoãn nằm ngủ.

Cô đứng lên bế đứa nhỏ vào phòng của hai người, Gary lẽo đẽo theo sau mang theo bình sữa, Jihyo thấy vậy nên lấy bình sữa từ anh rồi đặt đứa bé xuống giường. "Anh đi ra ngoài đi, anh ở đây ồn lắm, có em ngủ ở đây được rồi".

"Sao anh ngủ thiếu em được, cứ để anh ngủ đây đi" Gary phụng phịu không đồng ý quyết định cho anh ngủ riêng, Jihyo mỉm cười, "Anh sợ em đánh đứa nhỏ sao?".

"Jihyo! Anh không có nghĩ như thế!" Anh gằn giọng xuống cho Jihyo biết mình rất tức giận nếu cô cứ nghĩ như vậy. Cô im lặng ru cho đứa trẻ ngủ, cũng chẳng thèm đôi co với anh vì chuyện này nữa.

Anh đi lại gần ôm lấy eo cô rồi vùi đầu mình vào tấm lưng mảnh khảnh đó, Jihyo đang ngồi bỗng sững người lại. Cô gỡ tay anh ra khỏi người mình nhẹ nhàng, "Anh đi ra ngoài đi".

"Em giận anh hả Jihyo? Anh xin lỗi, em đừng như vậy được không?" Anh không dám ôm cô nữa sợ cô lại một lần nữa từ chối mình, trái tim anh mỏng manh đến mức không thể chấp nhận một hành động xua đuổi từ cô. Anh thật sự không thể chịu nỗi nếu cô lại đẩy anh ra khỏi đời cô, anh rất sợ.

Cô định nói gì đó nhưng tiếng điện thoại vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người, Jihyo nhanh chóng chụp chiếc điện thoại nghe máy để không làm phiền đến giấc ngủ của em bé. "Jihyo đây ạ", cô đứng lên đi ra ban công nghe máy, điều trước giờ cô chưa từng làm.

Chưa bao giờ cô giấu anh nghe điện thoại như thế, hầu như mỗi khi có điện thoại cô thường nghe trước mặt anh, anh cũng vậy. Thấy cô tránh khỏi mình, ghen tuông trong long anh dâng cao như con sóng lớn. Nỗi lo sợ, ghen tuông làm gương mặt anh tối sầm lại. Loáng thoáng anh nghe được tiếng cô cười ngọt ngào, hắn ta là ai?. Anh bây giờ chỉ muốn xông ra và chất vấn cô thôi.

"Nhưng em có việc bận.." Jihyo nhìn vào nhà thì thấy Gary đang nhìn mình bằng đôi mắt nhỏ cố hữu, cô ngay lập tức quay ra không nhìn anh nữa làm anh hụt hẫng không thôi, "Vậy được, hai mươi phút sau gặp ở quán cà phê J nhé."

Jihyo tắt điện thoại rồi cất vào túi quần, cô đi lại tủ lấy một chiếc váy sơ mi ngắn màu xanh nhạt của mình rồi đi vào nhà tắm. Gary nãy giờ chỉ dõi theo cô mà chẳng nói một lời nào. Đến khi cô đi ra anh mới nổi nóng thật sự, đôi chân trần trắng mịn của cô như trêu ngươi anh, cả đôi môi hồng nhuận được tô son kĩ càng. Tất cả làm đầu anh như bốc khói vì ghen tuông.

Anh hỏi, "Em đi gặp ai? Là đàn ông?".

"Ừ, là đàn ông." Jihyo ngồi xuống bàn trang điểm lấy máy uốn tóc bắt đầu làm xoăn tóc mình. Cô thoa một ít gel lên tóc rồi đợi cho nó hơi khô lại. Gary đứng lên đi lại gần cô, ghen tuông trong lời nói muốn giấu cũng không giấu được nữa. "Hắn ta quan trọng vậy sao, vừa gọi em đã đi ngay rồi. Còn đứa nhỏ với anh thì sao?".

[Monday Couple][Longfic] Câu trả lời chính là emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ