Chương 19: Bệnh thông thường

2K 160 3
                                    


Mùa đông vừa chấm dứt, Edward lại thần bí biến mất. Không một dấu hiệu báo trước, không chút chẩn bị, anh chàng đẹp trai này chỉ để lại một câu chào ngắn gọn với Sarah và cứ thế trốn học một cách lưu loát. Trở về với kiếp sống ngày ngày biến cục cưng Seven thành lão rùa vạn năm bò đến trường, Sarah cũng chỉ biết lắc đầu cam chịu. Kỹ thuật lái xe của tên mặt lạnh kia thực sự rất mê người. Sarah thầm nghĩ, không thể không thừa nhận ưu điểm duy nhất của Edward trong mắt mình. Thế nhưng cô cũng không lấy làm lạ trước hành động trốn học tuỳ hứng của bạn cùng bàn, ai bảo hắn ta cũng chẳng phải kẻ ham học gì làm chi. Một kẻ tuỳ hứng, một kẻ thờ ơ. Sarah cũng rất muốn noi gương Edward trốn học. Thật sự!

Tuy nhiên, mong muốn và hiện thực lại hoàn toàn là hai điều khác xa nhau. Sarah, hôm nay, vẫn cần mẫn một mình đến trường. Ngoài trời, màn mưa lất phất thay vào chỗ những bông tuyết vẫn độc chiếm thị trấn trong suốt mùa đông dài. Mưa rất dai dẳng nhưng bầu trời vẫn trong xanh lạ thường, thậm chí phần lớn thị trấn đều đang đắm mình dưới ánh nắng vàng kim nhàn nhạt. Sarah vừa lái xe vừa nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Thời tiết này thực sự rất tệ! Cô nhíu mày, trong lòng phụng phịu. Sarah không thích chút nào!

Không giống Sarah, thời tiết đầu xuân khiến Jessica có cảm giác khá phấn chấn. Ngay cả Angela, Mike, Eric và Tyler đều cố tình đứng nán lại bên ngoài để hưởng thụ không khí mới lạ này. Bọn họ tập trung lại thành một nhóm, bâng quơ tán gẫu về một vài sự việc diễn ra gần đây trong thị trấn, chỉ đáng tiếc là đề tài không được phong phú dồi dào cho lắm. Forks thật sự quá yên bình. Không khí nhàn tản thoải mái ấy kéo dài cho đến khi Jessica vô tình nhìn thấy bóng dáng Sarah tiến về phía họ. Mặc dù đã qua khỏi mùa đông, Sarah dường như vẫn chưa kịp thoát khỏi xu hướng thời trang trong thời tiết lạnh giá. Thân hình bình thường nhỏ nhắn thanh lịch nay vẫn giữ dáng vẻ tròn trịa mập mạp mà mọi người vẫn quen thuộc trong suốt mùa đông dài. Trông cô y hệt một quả cầu lông nhỏ xíu lăn đi chậm chạm trong màn mưa, không ô dù cũng không có áo mưa. Tạo hình như vậy dễ dàng nổi bật trong số học sinh đang tiến vào trường. Cả bọn Jessica đều khẽ phì cười khi Sarah đến gần họ.

Jessica là người đầu tiên mở miệng trêu chọc Sarah.

"Ô! Quả cầu lông từ đâu lăn đến đây thế?"

Sarah vẫn trấn tĩnh, thần sắc tự nhiên đáp lại.

"Từ bãi đậu xe lăn đến."

Câu trả lời này khiến Jessica và Angela không kiềm nén nở nụ cười. Ba người con trai thì sắc mặt quái dị, hiển nhiên là không muốn tỏ ra thô lỗ trước mặt Sarah.

Cười thoả thê, Jessica cũng không khỏi tò mò nhìn Sarah trong đống quần áo dày cộm.

"Sarah, bạn thực sự sợ lạnh đến vậy? Nhìn xem, có nắng đấy, mùa đông đã qua rồi cô gái bé bỏng của tôi."

Sarah không đồng ý hấp hấp cái mũi nhỏ nhắn.

"Nhiệt độ ngoài trời vẫn còn rất thấp."

Trong khi Jessica và Sarah nói chuyện, Angela nhanh chóng nhận ra có điều kì lạ. Anh chàng điển trai cao lêu nghêu nhà Cullen bữa nay không xuất hiện bên cạnh Sarah như mọi ngày. Chẳng lẽ vừa qua lễ nghỉ đông họ lại chia tay? Angela bị ý tưởng của mình doạ cho sửng sốt, ngạc nhiên xen giữa màn trêu chọc của Jessica.

Bản Nhạc Của Những Kẻ Bất TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ