Người say luôn nói thật!(2)

1.4K 10 0
                                    

Dọn dẹp xong xui lên phòng thì thấy cậu đang nằm ngủ co ro dưới đất,đóng cửa cô lại gần rồi ngồi xuống bên cạnh lay nhẹ người cô
-Anh
Vừa nghe cô kêu cậu liền trở mình co ro xoay lưng về phía cô,nghĩ rằng đó chỉ là hành động của người say giấc thôi nên cô kêu tiếp
-Anh....lên giường ngủ đi.
-Không.
-Sao vậy, nằm đây bệnh rồi sao.
-Chết luôn cũng chẳng sao!
-Giận em hả?
-Có ai quan tâm đâu giám giận.
Cô nghe cậu nói mà muốn bật cười,người gì đâu cứ say là nhõng nhoẽ như con nít à
-Nếu em không quan là em bỏ mặt rồi,lên giường nằm đi em nẳn nỉ đó được chưa.
-Vậy bỏ mặt luôn đi
Nói rồi cậu giận dỗi úp mặt xuống gối và đổi tư thế nằm sấp luôn,cô thấy vậy đành xuống nước vì không nở để ai kia bệnh đc
-Anh.....
Reng reng reng
Định nói gì đó với cậu nhưng chuông điện thoại cô lại vang lên
-Alo
Đầu dây bên kia không biết nói gì mà cô cười vui vẻ đáp
-Dạ,anh cứ trêu em.
....
-Đừng trêu em nữa mà.
.....
-Dạ, khi nào lên em sẽ gọi anh.
.....
-Dạ,em nhớ...á...
Rồi cô chưa kịp nói hết câu đã bị cô kéo ngã xuống đất khoá môi cô bằng đôi môi đang đậm chất cồn của mình. Cô không phản kháng mà lại hoà quyện cùng cậu một cách nhẹ nhàng và ăn khớp vô cùng.
Một lúc sau, thấy cô đã không còn thở nỗi nữa cậu mới chịu buông cô ra rồi nhìn cô bá đạo nói
-Cấm em nói nhớ ai ngoài anh!
Cô nhìn cậu đáp
-Em có nói nhớ ai đâu
-Còn nói không,nếu em không cản là nói rồi.
-Em nói là," dạ,em nhớ rồi" chứ không phải là nhớ ai đó, tật không bỏ mà lúc nào cũng nghĩ em là người như vậy.
-Anh....
Thấy cậu cố nói nhưng rồi lại không nói được gì cô cắt ngang
-Thôi anh lên giường ngủ đi, đừng nằm đất lạnh lắm, có gì mình nói chuyện sau đi.
Nói rồi cô ngồi dậy thoát khỏi vòng tay cậu,định đi ra ngoài thì cậu cũng ngồi dậy với tới giữ tay cô lại
-Em đi đâu vậy?
-Em qua phòng bé út ngủ,anh ngủ đi.
-Chán ghét anh thế sao,ngủ chung với anh cảm thấy....
Hất tay cậu ra cô giận dữ nói
-Anh thôi đi,nếu cứ thế tại sao lại về đây tìm em,tình yêu mà không có lòng tin thì bên nhau chỉ làm cho nhau mệt mõi thôi anh à.
-Anh.... a..
Biết mình là nói bậy cậu ấp a ấp úng muốn giải thích nhưng lại chẳng nói được gì cô thấy thế cheng ngang
-Mai anh về thành phố đi,tìm một người đáng tin để yêu, em không đáng tin đâu.
Nói rồi cô quay lưng đi được vài bước thì nghe một tiếng "Bốp" chối tai vang lên từ phía sau,liền quay người lại thì một cái "Bốp" nữa vang lên song đó là bàn tay cậu vừa sán xuống má mình,không dừng ở đó cậu vẫn cúi đầu xuống đất tay thì liên tiếp tán vào hai bên má đến bật máu cậu vẫn không dừng.
Cô thấy cảnh tượng đó mà tim như muốn ngừng đập,vội chạy tới quỳ xuống bên cậu giữ tay cậu lại
-Anh điên à,sao lại tự đánh mình chảy máu rồi kìa.
Cậu nhìn cô nói trong nước mắt
-Cái mỏ anh cứ nói bậy, anh không muốn vậy đâu mà,nó luôn làm em tổn thương một cách vô thức,anh phải đánh nó....
Nói rồi cậu kéo tay cô ra khỏi tay mình rồi tiếp tục tát vào má mình mặc cho cô cố khóc mà ngăn cản,hết cách cô nhào tới ôm chặt lấy đầu đầu kéo mặt cậu vào ngực mình vừa khóc vừa nói
-Không,em không cho phép anh tự làm đau mình nghe rõ không.
(Tg: ủa chiu này ãnh xài rồi mà chị , sao lại bị khổ nhục kế của ảnh hạ gục nữa rồi )
Cậu nói trong lòng cô
-Thà rằng đau chết cũng chẳng bằng cảm giác khi không còn em bên cạnh.
Kéo mặt cậu ra đối diện mình, cô dùng tay lau đi máu bên mép rồi phủ môi mình lên môi cậu như múôn xoa dịu nỗi đau mà nói vừa phải gánh lấy.
Một lúc sau,rời khỏi môi cậu cô tựa trán mình lên trán cậu nói
-Anh là của em vì thế đừng ngu ngốc mà làm đau bản thân mình,vì anh đau cũng như em đau,em sẽ không bao giờ thứ tha đâu nghe rõ không. Đây là lần thứ hai và em cũng mông đây là lần cuối cùng anh làm như vậy .
Cậu gật đầu liêu lịa,cậu ngoan như một đứa trẻ vừa phạm lỗi mà được tha thứ vậy. Thấy cậu thế cô mĩm cười rồi lần nữa cúi xuống chiếm lấy môi cậu, nhưng lần này không nó nồng nhiệt hơn, nóng bỏng hơn như muốn thiêu chết cả hai thành một vậy,ẩm cô lên đặt trên giường khi nụ hôn trên môi cậu vẫn chưa rời ra nhưng có vẽ việc duy trì nụ hôn đó thêm lâu không còn tác dụng nữa khi lượng máu trong người cậu đã được nung sôi đến 1000 độ mất rồi,rời môi cô cậu di chuyển xuống cổ xong đó tay không ngừng lột bỏ tất cả những thứ vướng viếu trên người cả hai để bắt đầu cho cuộc mây mưa không hồi kết (tg: thôi để họ tự do đi mọi người......chúng ta đi theo dỗi cặp đôi khác nhé)

Chênh lệch (truyện les)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ